"Cô không muốn? Vậy cô muốn làm gì, muốn làm mẹ đơn thân à?"
"Đúng vậy."
Cô dự định như vậy.
"Cô dám, tôi sẽ đánh gãy chân cô. Nếu đứa con là của An Vũ Dương thì hai đứa chọn thời gian kết hôn đi." Mẹ cô cầm gối đánh cô.
“...”
Giang Ninh Phiến né tránh gối đầu của mẹ mình, cô vô cùng đau đầu.
Còn phải kết hôn sao?
"Có kết hôn hay không?" Thấy cô chỉ biết trốn, Hạ Tư Duệ càng tức giận.
"Không kết hôn." Giang Ninh Phiến kiên quyết nói. Cô muốn giải thích nhưng lại bất lực, chỉ có thể tiếp tục gây hiểu lầm, cô nói: "Lần đó chỉ là ngoài ý muốn, con không cần An Vũ Dương phải chịu trách nhiệm."
Cô chỉ có thể nói như vậy.
Nếu nói đứa nhỏ không phải con của An Vũ Dương, với tính cách của mẹ cô chắc chắn không ép cô nói ra con của ai thì sẽ không bỏ qua...
Thế thì càng thêm phiền phức.
"Ngoài ý muốn ư?"
"Đúng vậy, chẳng qua chỉ là uống chút rượu..."
"Không kết hôn phải không? Không kết hôn phải không?" Hạ Tư Duệ tức giận cầm gối đánh cô, hận không thể đánh chết cô.
Giang Ninh Phiến đành phải lùi về phía sau, liều mạng né tránh, bất thình lình đụng phải một người.
Một đôi tay lập tức đỡ cô, đầu ngón tay dịu dàng.
Giang Ninh Phiến ngẩng đầu lên thì thấy An Vũ Dương đang đứng trước mặt cô, cô đang tính tách ra thì lại bị An Vũ Dương ôm chặt lấy.
Anh ta ôm cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559721/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.