"Cô muốn đi tìm Hạng Chí Viễn sao?"
Sắc mặt An Vũ Dương có chút tái nhợt.
"Anh ấy có quyền được biết..."
"Vì đứa nhỏ, mà cô chấp nhận cùng một chỗ với anh ta ư?"
"Có lẽ đây là gợi ý của chị gái dành cho tôi, sự ra đời của đứa nhỏ này là để hóa giải thù hận." Giang Ninh Phiến vội vàng nói, sau đó liều lĩnh chạy ra ngoài.
Ngay lúc này, đầu cô đã không tỉnh táo.
Cô không thể nghĩ ra bất cứ điều gì khác, chỉ có thể nghĩ đến cuối cùng giữa cô và Hạng Chí Viễn không chỉ còn thù hận, mà còn nhiều hơn thế.
“...”
An Vũ Dương rất muốn gọi cô lại, suy nghĩ vẫn là nhịn xuống.
Anh ta không đành lòng để cô cứ đi theo tính toán của anh ta, không sao cả, anh ta có thể làm hoa baby cả đời này.
“...”
Giang Ninh Phiến vội vàng chạy.
Cô không dám để bản thân suy nghĩ nhiều hơn nữa.
Cô sợ nếu cô suy nghĩ thêm sẽ không còn niềm xúc động này.
Cô muốn đi tìm Hạng Chí Viễn để nói cho anh biết cô đang mang thai đứa con của anh, nói cho anh biết rốt cuộc cô cũng đã mang thai rồi.
Chắc chắn anh sẽ rất vui.
Anh muốn có một đứa con đến vậy mà...
Giang Ninh Phiến chạy như điên ở hành lang, khi đi ngang qua một căn phòng chỉ thấy chú tài xế đang an ủi mẹ cô, cô vội vàng xông vào nói: "Chú, chìa khóa xe, cho cháu mượn chìa khóa xe."
"Hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559718/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.