Anh biết.
Anh vẫn luôn biết rõ, vậy tại sao…
“Có phải muốn hỏi tôi rằng, đã sớm biết vậy tại sao lại không sớm xử lý em.” Hạng Chí Viễn thay cô hỏi những nghi ngờ trong lòng cô rồi lại tự mình trả lời: “Bởi vì tôi không nỡ.”. đam mỹ hài
Từng chữ từng chữ.
Vô cùng kiên định.
“...”
Giang Ninh Phiến giống như bị người khác đột nhiên dùng dao đục khoét, đau đớn đến nỗi cô muốn co mình lại.
Trái tim rất đau.
Cô cảm thấy trái tim mình giống như bị người ta nắm trong tay, nắm vô cùng chặt, không để cho nó đập, là cảm giác đau đớn đến nghẹt thở…
Hạng Chí Viễn yên lặng nhìn chằm chằm vào nước mắt của cô. Bỗng nhiên anh phá lên cười, cười rất to: “Đm người phụ nữ mà tôi tìm suốt mười năm lại là người của An Vũ Dương, nằm vùng điều tra tôi…Em nghĩ rằng tôi không muốn xử lý em sao? Tôi không nỡ, đm tôi không nỡ động tay với em một chút nào!”
Nói đến cuối, Hạng Chí Viễn hét lên một cách điên cuồng.
Cuối cùng vẫn là hận.
“Đừng nói nữa…”
Giang Ninh Phiến không dám nghe tiếp, giọng nói khàn khàn muốn ngắt lời anh.
“Em bỏ bữa tôi lo em sẽ đói. Buổi tối em nằm mơ thấy ác mộng không muốn đắp chăn, tôi thức trắng cả đêm để trông cho em. Em đụng chạm, mâu thuẫn tôi đều đau lòng muốn chết. Tôi xử lý em như thế nào đây? Em bảo tôi phải làm thế nào?”
“...”
“Em dạy tôi, Giang Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559555/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.