Lần này, cô chọn đối mặt với nó, đối mặt trực diện...
Giống như mở ra một hồ nước, nước mắt Giang Ninh Phiến không ngừng rơi xuống, cô nhìn khuôn mặt âm trầm dịu dàng của anh, nước mắt không ngừng trào ra như những hạt châu sa.
Cô không nức nở, không gào khóc, chỉ lặng lẽ nhìn anh rơi lệ.
"Vẫn khóc à?"
Hạng Chí Viễn cúi đầu hôn lên mặt cô, từng cái hôn lau đi những giọt nước mắt của cô, cuối cùng môi mỏng dừng lại trên mắt cô: "Chỉ cần sau này em không chạy trốn, chuyện ăn uống tôi sẽ bao em."
"Nếu không có sau này thì sao?"
Giang Ninh Phiến hỏi, nước mắt trào ra từ hốc mắt đỏ bừng, thấm ướt môi anh.
Không có sau này nữa.
Đây chính là kết thúc...
Giữa họ, không có sau này.
"Nói nhăng nói cuội gì đó." Hạng Chí Viễn hôn đi những giọt nước mắt của cô, giọng đầy từ tính: "Đính hôn chỉ là bắt đầu."
Cuộc sống của họ sau này...
Ánh mắt của anh nóng bỏng đến nỗi Giang Ninh Phiến không dám nhìn thẳng, phải nhắm chặt hai mắt lại.
Tay chợt lạnh.
Cô mở mắt ra, thấy chiếc nhẫn kim cương hình trứng chim bồ câu lại nằm trên tay cô, ngay ở ngón áp út...
Bàn tay thon dài của anh đặt lên mu bàn tay cô, trên đó là một chiếc nhẫn cưới khác.
Lấp la lấp lánh.
Thành phố S.
Mấy chiếc máy bay quân sự lặng lẽ hạ cánh xuống sân bay.
Trong phòng điều khiển máy bay.
Màn hình phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559542/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.