Hai chữ thành thật.
Anh cố ý nhấn mạnh.
"..."
Giang Ninh Phiến ngồi trên đùi anh, lông mi dài khẽ run rẩy: "Anh muốn hỏi gì?"
Hỏi cô sao lại đâm anh một nhát dao;
Hỏi cô và An Vũ Dương có quan hệ gì;
Hay là hỏi rốt cuộc thân phận của cô là gì...
Cô nghĩ anh không chỉ có một chuyện muốn hỏi cô.
"Mắt em đỏ như vậy, là vì người đàn ông mù kia sao?" Hạng Chí Viễn bóp mạnh cằm cô, ánh mắt nóng bỏng nhìn cô.
"Anh muốn hỏi chuyện này?"
Giang Ninh Phiến không bao giờ nhìn thấu được Hạng Chí Viễn.
"Đúng, tôi chỉ cần biết đáp án của câu hỏi này." Hạng Chí Viễn nói.
Giang Ninh Phiến nhìn mặt anh, sau đó lắc đầu.
Đôi môi của Hạng Chí Viễn lập tức cong lên thành một nụ cười quyến rũ vô song, hài lòng ôm cô đặt xuống bên cạnh, vươn tay đưa cho cô một đôi đũa.
Anh cũng biết, tên mù đáng chết đó đã lừa anh!
Cái gì mà nước mắt của Giang Ninh Phiến rơi xuống chỉ vì tên mù đáng chết kia, tất cả đều là nói dối!
Giang Ninh Phiến cầm lấy chiếc đũa.
Dạ dày trống rỗng.
Không hề có giác thèm ăn.
Hạng Chí Viễn vươn tay gắp thức ăn cho cô.
"Cậu Hạng..."
Cô Minh Thành ba lần bốn lượt đẩy cửa vào xem, muốn thúc giục họ lễ đính hôn sắp bắt đầu, mọi người đang chờ khai tiệc, nhưng lần nào đáp lại anh ta cũng là cái trừng mắt lạnh lùng của Hạng Chí Viễn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559540/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.