Giang Ninh Phiến.
An Vũ Dương.
Thuốc miễn phí, căn phòng bẩn thỉu ở tiểu khu Lục Đảo, đau bụng ở công viên nghĩa trang… Tất cả mọi chuyện đều có câu trả lời rõ ràng
Vậy mà cô có thể che giấu một người đàn ông ngay dưới mí mắt của anh…
Một tên đàn em lấm la lấm lét nào đó đi lên tranh công: “Cậu Hạng, may mắn trong lúc vô tình em biết được số của cậu, nếu không em thật sự không dám chắc có phải cậu muốn gặp người mù này hay không nữa.”
“Người phụ nữ ở cùng với anh ta đâu?”
Hạng Chí Viễn hỏi với giọng lạnh nhạt, ánh mắt vẫn luôn dán chặt trên khuôn mặt bình tĩnh của An Vũ Dương.
“Người phụ nữ nào?” Tên đàn em khó hiểu: “Em chỉ nhìn thấy một tên mù này thôi.”
“Không cần hỏi, Ninh Phiến đã trốn thoát.” Lúc này An Vũ Dương mới từ từ mở miệng, trên môi là nụ cười nhạt: “Anh sẽ không tìm thấy cô ấy.”
Thái độ của anh ta bình thản, tự nhiên.
Không giống như người đang bị khống chế, ngược lại giống như đang tám chuyện với người khác.
“Rẹt xoẹt… ”
Chớp mắt, tất cả hồ sơ trên đầu gối của Hạng Chí Viễn đã bị anh xé rách, sau đó hung hăng vo tròn lại…
An Vũ Dương là người mù, nghe thấy tiếng động vì thế quay đầu nhìn sang Hạng Chí Viễn.
Gió thổi qua mặt cỏ.
Thổi qua sóng ngầm đang dần bắt đầu trong không khí, thổi qua hai người đàn ông đang đứng mặt đối mặt nhau.
Qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559515/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.