Mê mẩn tầm mắt của cô.
“Tôi biết vừa rồi cô vừa định đồng ý với tôi.” Hạng Chí Viễn kéo tay cô qua, trực tiếp đeo nhẫn kim cương vào ngón áp út của cô.1
Đeo vào.
Cô vĩnh viễn khắc lên dấu vết của anh, vĩnh viễn là người phụ nữ của kẻ cầm đầu Địa Ngục Thiên.
“Đừng…”
Ngay khi chiếc nhẫn hoàn toàn đeo vào ngón áp út của cô, Giang Ninh Phiến hoàn hồn, nặng nề hất tay một cái.
Chiếc nhẫn lăn trên sân cỏ.
Tay Hạng Chí Viễn cứng đờ ở đó, sắc mặt khó coi.
Anh ngẩng đầu nhìn chằm chằm cô, đôi môi mỏng nhếch lên: “Tiêm Tiêm, rốt cuộc em còn muốn từ chối tôi bao nhiêu lần nữa? Trái tim tôi không phải làm bằng đá.”
Không biết có phải bởi vì ánh trăng quá mờ hay không mà giọng nói của anh ưu thương như như vậy.
Ưu thương tựa như làm người ta nghe thấy lòng anh đang rỉ máu. . Cập nhật truyện nhanh tại ++ ТгumT ruуen. V N ++
Một giọt, một giọt…
“Vậy anh cũng không cần làm nhiều điều như thế.”
Giang Ninh Phiến nhìn anh một cái, không ngừng sửa giọng, để mình càng lúc càng lạnh lùng: “Hạng Chí Viễn, đừng cho tôi tất cả thứ tốt của anh, đừng dốc sạch lòng mình cho tôi, cũng đừng gửi gắm toàn bộ khát vọng tình yêu của mình lên người tôi.”
Cô không chịu nổi, không chịu nổi sự gửi gắm nặng nề và sâu như thế.
“Tôi tìm em mười năm, em muốn tôi gửi gắm vào ai?”
“Bả vai của tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559365/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.