Hạng Chí Viễn kéo mạnh tay cô đi về một nơi im lặng.
Đứng trước một cánh cửa.
“Đưa tôi đến đây làm gì?” Giang Ninh Phiến nhìn Hạng Chí Viễn với ánh mắt nghi ngờ.
“Đi vào.”
Hạng Chí Viễn tựa lưng lên cánh cửa, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm khuôn mặt cô, ý bảo cô tự mình bước vào.
Giang Ninh Phiến có hơi khó hiểu, nhưng vẫn vươn tay đẩy cửa ra.
Giống như hình ảnh chiếu chậm, cửa được mở ra từ từ.
Một luồng không khí bị hút vào trong, có gì đó nằm trên đầu cô lúc ẩn lúc hiện.
Giang Ninh Phiến ngẩng đầu lên, hoàn toàn ngạc nhiên đến chấn động.
Một căn phòng không lớn, chỉ có khoảng hơn hai mươi mét vuông, trên trần nhà có từng sợi dây buông xuống, bên trên treo đầy thẻ kẹp sách bằng gỗ đào, nằm rải rác khắp trần nhà.1
Thẻ kẹp sách tinh xảo.
Thẻ kẹp sách được treo cao thấp không đồng đều, giống như là chuông gió.
Tất cả thẻ kẹp sách gỗ đào đang nhẹ nhàng lắc lư, như là gợn sóng trên mặt biển, cuồn cuộn trùng điệp…
Ánh đèn chiếu lên thẻ kẹp sách tỏa ra ánh sáng đẹp nhất.
Giang Ninh Phiến ngạc nhiên đến ngây người đi vào trong, mỗi một bước đi đều rất chậm.
Bởi vì cô nhìn thấy trên thẻ kẹp sách bằng gỗ đào, từng tấm đều có khắc tên cô: Tiêm Tiêm.
Tất cả đều là Tiêm Tiêm.
Khắp bốn bức tường treo từng bức tranh lớn bé, tất cả đều là “bóng dáng của cô gái nhỏ” kia…
Nét bút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559332/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.