“Hờ hờ, người anh em, cậu đánh anh em tôi bị thương, tôi còn chưa tính sổ với cậu đâu... Tốt nhất là cậu đừng được voi đòi tiên.”
“Bạo Long, nghe điện thoại trước đã!”
Đúng lúc này, điện thoại Bạo Long đổ chuông, Hứa Quân nhắc nhở anh ta.
Là điện thoại của đàn em anh ta gọi tới, Bạo Long vừa nhấc máy thì nghe. thấy tiếng kêu ở đầu bên kia: “Anh Bạo Long, “quán trà” của chúng ta bị bao vây
rồi. Nhưng không biết tại sao bọn họ vẫn chưa vào bắt người.”
Hai chữ “quán trà” giống như tiếng lóng, nhưng thực chất là để chị một sòng bạc dưới lòng đất.
Bạo Long vừa cúp điện thoại thì di động anh ta lại một lần nữa đổ chuông.
“Anh Bạo Long, trước cửa Victoria có rất nhiều người lạ mặt, khách đều không dám vào!”
“Anh Bạo Long, tối nay có vẻ không đúng lắm...”
Chỉ trong vòng vài phút, Bạo Long đã liên tục nhận được mấy cuộc điện thoại.
Những địa điểm quan trọng nhất của anh ta, tất cả đều đã bị bao vây. Bạo Long nhíu chặt mày lại, chắc chắn là có người đang nhắm vào mình.
Đúng vào lúc này, giọng nói của Hứa Quân vang lên: “Giải tán tất cả mọi người đi, tôi và Bạo Long trò chuyện rất vui vẻ.”
Dứt lời, Hứa Quân cúp điện thoại, nở một nụ cười nhẹ, chậm rãi nhìn về phía Bạo Long.
Mà Bạo Long thì mở lớn hai mắt, khiếp sợ không thôi! Người âm thầm giở trò quỷ lại là người này ư?
Nếu như hôm nay mình đắc tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cuc-pham-cua-toi/3569382/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.