Nhưng sức chiến đấu của Hứa Quân có thể nói là rất kinh khủng, căn bản không đụng nổi vào người anh, chứ đừng nói đến đánh.
Hứa Quân đến trước mặt Phì Biểu đang run bần bật, lành lạnh nói: “Gọi điện thoại cho Bạo Long...Anh tốt nhất là cầu nguyện cho Bạo Long đến nhanh một chút, nếu không kẻ xui xẻo chính là anh!”
“Được...được... Tôi...tôi lập tức gọi cho anh Bạo Long”
Phì Biểu nuốt nước miếng, chỉ có thể gọi điện cho Bạo Long.
Nửa tiếng sau, Bạo Long mang theo mười mấy người, nhanh chóng đến câu lạc bộ Cú Mèo.
Khi Bạo Long mở cửa phòng làm việc ra, anh ta nhất thời kinh ngạc. “Anh Bạo Long, anh...cuối cùng anh cũng đến rồi” Trong phòng, mười mấy người tất cả đều quỳ trên mặt đất.
Đặc biệt Phì Biểu là thảm nhất, hắn ta không ngừng tự vả vào tai và miệng mình, máu từ mũi cũng đều chảy ra rồi.
Phì Biểu bây giờ mới hiểu ra, Hứa Quân tại sao lại bảo hắn cầu nguyện cho. Bạo Long đến câu lạc bộ nhanh một chút.
Vừa nhìn thấy Bạo Long, Phì Biểu như thấy được cứu tinh, quên mất phải tự vả tai mình.
Lúc này, Hứa Quân ngồi trên ghế ngoài ban công, cầm cái gạt tàn, chuẩn xác ném thẳng vào đầu Phi Biểu.
Hứa Quân nhìn Bạo Long từ trên xuống dưới, nói với Phì Biểu: “Có phải nghĩ là Bạo Long đến rồi, anh liền bình yên vô sự? Tiếp tục!”
“Chát chát chát!” Gần như không cần suy nghĩ, Phì Biểu lập tức tay năm tay mười tự vả mình.
Bạo Long cau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cuc-pham-cua-toi/3569381/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.