“Choang!”
“Choang!”
Sau khi nhận được mệnh lệnh của Hứa Quân, Vương Phú Quý đặt điện thoại sang một bên, hai tay cầm lấy hai chai La Romanee Conti phiên bản sưu tầm lên, đập mạnh vào đầu Mộc Phong.
Chai rượu vỡ thành bốn năm mảnh, mà máu tươi cũng không ngừng chảy dọc xuống đất theo đầu Mộc Phong.
“Tại sao?”
“Không vừa mắt cậu!”
Sau khi nghe xong câu trả lời của Vương Phú Quý, Mộc Phong ngây ngốc gật đầu, sau đó ngã rầm xuống đất hôn mê.
“Chủ tịch Vương, sao... sao ngài lại đánh người?”
“Lại còn đập vỡ hai chai La Romanee Conti phiên bản sưu tầm nữa, thật tiếc quá.”
“...”
Nhìn vũng máu dưới đất, người Mộc gia vừa tức vừa sợ, lớn tiếng chỉ trích Vương Phú Quý.
Hơn nữa đối với người Mộc gia, đập vỡ hai chai La Romanee Conti bản sưu tầm càng đáng tiếc hơn việc Mộc Phong ngất đi.
Hào môn thế gia quả đúng bạc tình!
“Mấy người muốn có cùng một kết cục như Mộc Phong không? Tôi có thể tác thành cho mấy người!”
Vương Phú Quý mặt không cảm xúc, lạnh lùng liếc nhìn đám người Mộc gia.
Đừng nói đến con cháu Mộc gia, ngay cả Mộc lão phu nhân cũng hoảng hốt.
Vừa nãy Vương Phú Quý hạ mình nói chuyện với mọi người, khiến bọn họ quên mất thân phận người giàu có nhất Lệ Thành của ông ta.
Nhưng giờ Vương Phú Quý đang tức giận, ai dám nói gì ông ta?
“Mộc phu nhân!”
“Tôi đây, chủ tịch Vương!”
Bỗng dưng bị Vương Phú Quý chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cuc-pham-cua-toi/3569369/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.