“Vả mặt? Chỉ cần có lợi cho sự phát triển của Mộc gia, tôi chẳng ngại bị vả mặt!”
Mộc Phong nhún vai, bày tỏ chẳng sao cả, tiếp tục nói: “Chỉ tiếc là, việc hợp tác của Mộc gia, ngoại trừ tôi ra, còn ai có thể đàm phán thành công? Chẳng lẽ trông chờ vào tên ở rể như cậu sao? Hay là cái đồ hèn hạ Mộc Tuyết Nhi kia? Mấy người đều không làm được! Vẫn phải dựa vào tôi thôi!”
“Ôi, may mà Mộc gia chúng ta có anh Phong!”
“Hai hôm trước đi uống rượu với anh Phong, anh ấy có nói với em rằng, anh ấy sắp đàm phán thành công hợp đồng hợp tác với Tập đoàn Vương thị rồi!”
“Anh Phong quả là đáng tin cậy, chẳng trách bà nội chúng ta xem trọng anh Phong!”
Không chỉ mình Mộc Phong đắc ý, những con cháu khác của Mộc gia, cũng khen Mộc Phong không dứt lời.
Hơn nữa Mộc Phong còn là người thích khoe khoang khoác lác, trước đó anh ta đã từng nói chuyện mình mua chuộc thư ký của Vương Phú Quý cho không ít con cháu Mộc gia.
Do đó, Vương Phú Quý có thể đích thân đến Mộc gia, tất cả mọi người đều cho rằng là công lao của Mộc Phong.
Ngay cả Mộc lão phu nhân cũng có chút tin tưởng, dù gì những lời Hứa Quân nói vừa nãy, Mộc lão phu nhân vốn cũng bán tín bán nghi.
“Cháu trai ngoan, không nên để chủ tịch Vương chờ lâu, chúng ta vẫn nên ra gặp ngài ấy trước đã.”
“Bà nội, chủ tịch Vương rất coi trọng con, để ông ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cuc-pham-cua-toi/3569368/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.