“Không đền tiền không được sao? Chúng tôi sai rồi, không, không, không, là tôi sai rồi, tôi biết sai rồi, tôi là người lớn, không nên đẩy một đứa bé, tôi xin lỗi. Sau này tôi không dám ỷ vào mình có tiền mà làm càn nữa, cậu tha cho chúng tôi đi, chúng tôi sẽ đi ngay, về sau không xuất hiện trước mặt cậu nữa, vĩnh viễn biến mất khỏi thành phố cảng này”, người phụ nữ trung niên cảm thấy vô cùng hối hận, hối hận mình quá bốc đồng, cảm thấy mình hơn người, là một người trưởng thành mà lại đi bắt nạt một đứa bé.
Bà ta vô cùng hối hận, chỉ ước có thể biến mất trước mặt Lý Thiệu Minh ngay lập tức, không bao giờ gặp lại vị thần ác ma này nữa.
“Trên đời này không có thuốc chữa hối hận”, Lý Thiệu Minh mỉm cười, khẽ xoay người. Giờ phút này anh lẳng lặng nhìn về phía Hiên Tịnh Vũ, chỉ để lại cho người phụ nữ kia một bóng lưng: “Đại Quân, chuyện này giao cho anh, làm được chứ?”
“Á...”,Đại Quân ngây người nhìn Lý Thiệu Minh.
Lý Thiệu Minh kiếm được mười triệu ít ỏi, nhưng đã cướp đi cả gia tài của người ta vậy cũng hơi tàn nhẫn.
“Không làm được à?”, Lý Thiệu Minh hỏi.
“Đại ca, chuyện này, cụ thể nên làm thế nào?”, Đại Quân liếc mắt nhìn người phụ nữ đang hối hận cầu xin, lại nhìn nét mặt khó coi của Thái Quân Vương và bạn của ông ta, chỉ cảm thấy khá nan giải.
“Vô dụng, thật không hiểu anh làm đàn em của anh Lý kiểu gì!”, Chu Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-canh-sat-cool-ngau-cua-toi/2730376/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.