Bạch Ngọc là một sát thủ chuyên nghiệp, hắn hiểu rõ sức mạnh của đống bom trên người Lôi Tiểu Minh. Trong những quả bom đó đều chứa thuốc nổ nén cực mạnh, phân lượng trong thuốc nổ ước chừng nửa tấn, nếu phát nổ cùng lúc thì cho dù bọn họ có võ công tuyệt thế, e là cũng không chạy kịp tốc độ nổ của chúng.
“Lôi Tiểu Minh, bom trên người cậu sắp nổ rồi vậy mà cậu không biết?”, Cuồng Phong kinh ngạc nhìn Lôi Tiểu Minh, nghĩ mà thấy sợ.
Đống bom trên người Lôi Tiểu Minh rất đáng sợ, chúng có thể nổ chết kẻ thù, thậm chí là chính bọn họ. Nếu Bill không cảnh báo trước, e là tất cả bọn họ đều chôn xác ở đây rồi.
“Tôi biết”, Lôi Tiểu Minh giơ đồng hồ điện tử trên cổ tay cho Cuồng Phong xem.
“Trên người tôi có tổng cộng bảy chùm thuốc nổ hẹn giờ, sau khi hẹn giờ nổ cho chúng, tôi cũng hẹn giờ trên đồng hồ điện tử. Đồng hồ của tôi sẽ tự động nhắc nhở ba mươi giây trước khi mỗi quả bom phát nổ. Chỉ là tôi quên mất trên người mình có một quả bom sắp nổ, làm người nổi tiếng lâu quá, lâu lắm rồi không chơi bom nổ. Bây giờ tôi không dùng bom thành thạo như trước, mấy người đợi tôi quen lại đã”.
“Tiểu Minh à, kỹ năng giấu bom của cậu không tồi, cậu giấu bao nhiêu bom trên người, mặc áo lên, không ai nhìn ra cậu giấu đấu. Nhưng ngày nào cậu đeo nhiều bom như thế mà không thấy sợ à?”, Chu Bảo Bảo cố nén nỗi sợ trong lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-canh-sat-cool-ngau-cua-toi/2730358/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.