Sáng sớm Đoản Ân Nhi đã ra vườn chăm sóc những cây hoa do cô trồng, hôm nay hoa lại nở những cây hoa do cô trồng lúc trước đều thay bằng hoa Kết Cánh, hoa anh thảo một tình yêu thầm lặng, tuyệt vọng hoa nỡ làm tím cả một khu
vườn xen lẫn màu vàng của những cây hoa anh thảo, Đoản Ân Nhi ngồi trên xích đu nhìn những cây hoa Kết Cánh và hoa Anh thảo đang đung đưa trong gió, trong lòng thầm nghĩ sẽ được cùng anh ra dạo vào buổi sáng, nhưng điều đó là
không thể vì anh không thích hoa, cô gấp những hạt giấy bên trong chứa đựng nhiều ý muốn nói đặc trong khu vườn, có lẽ anh chẳng bao giờ biết điều đấy, cô
mỉm cười dịu dàng không oán trách, không hận thù vì tình yêu của cô cũng giống như những cây hoa Anh Thảo chỉ âm thầm lặng lẽ yêu anh...
Ngồi một lúc lâu cô mới đi vào nhà làm bữa sáng cho anh, Tử Yên cũng đã dậy từ rất sớm cầm li sữa trên tay cô đứng trên cầu thang thấy Đoản Ân Nhi đi vào cô
đành liều mạng mà giả vờ ngã trên cầu thang xuống Đoản Ân Nhi chạy thật nhanh để đỡ nhưng vẫn không kịp... Đúng lúc Lãnh Thiên Khải cũng bước ra khỏi phòng thấy tình cảnh trước mắt anh chạy lại ôm Tử Yên
" Khải, Ân Nhi không cô ý "
Lãnh Thiên Khải nhìn Đoản Ân Nhi bằng cặp mắt sắc bén kèm theo sự tức giận tột đột nhìn qua lão Hạ anh mà căn dặn
" Tát vào mặt cô ta cho đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam/2859814/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.