" Tiểu Nhi, cậu có sao không, đều tại tớ "Đường Ái Trân vừa nói vừa tự trách bản thân
" Không sao, mình quen rồi "
Đoản Ân Nhi vừa nói cuối mặt xuống giọng nói có vẻ không được vui nước mắt không biết từ lúc nào đã rơi trên tay cô
" Mình với Thiên Khải sắp li hôn rồi, mình nên chúc anh ấy hạnh phúc mới phải, tại sao tim mình lại đau như thế "
Đường Ái Trân nhìn cô với vẻ mặt lo lắng, tại sao hắn lại đối xử với bạn thân mình như vậy dù gì cô ấy cũng là vợ của hắn tại sao lại có thể vung ra một cái tát
thật mạnh không thương tiếc vào Ân Nhi như vậy...
" Người đàn ông đó cậu cần làm gì, cậu đừng buồn nữa không phải còn có tớ sao, tớ sẽ không để cho ai bắt nạt cậu một lần nào nữa "
Đoản Ân Nhi bất giác ôm cô mà khóc thật lớn, khóc cho quên đi đau khổ, khóc cho mối tình không trọn vẹn, khóc cho những quá khứ đau thương, tất cả sẽ sớm kết thúc thôi..
Chỉ còn mười ngày nữa, mười ngày là cô phải xa anh, anh và cô sẽ không còn bất cứ quan hệ nào nữa, đó là điều cô mong muốn mới phải, nhưng đều cô muốn thật sư là yên bình bên anh, mỗi sáng thức dậy đều được nằm trong vòng tay
anh, muốn được cùng anh trải qua những ngày tháng yên bình hạnh phúc, ở nơi nào đó chỉ có gia đình của cô và anh, một gia đình nhỏ nhưng luôn đầy ấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam/2859812/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.