" Tử Yên, có đau lắm không, là do anh bất cẩn không bảo vệ tốt được em" nét mặt của Lãnh Thiên Khải có phần lo lắng..
" Khải, không phải Ân Nhi làm em bỏng đâu, cô ấy không cố ý "
" Đừng nhắc tới cô ta nữa, cô ta đúng thật là một cô gái nham hiểm" lời nói của anh chứa đựng sự tức giận kèm theo trách cứ,. Lãnh Thiên khải đỡ Tử Yên nằm xuống đôi tay thon dài xoa đầu cô, tình yêu anh chỉ dành cho một người nếu không phải là Ân Nhi thì cũng là Tử Yên người mà anh yêu sâu đậm và là người để anh ra sức bảo vệ, che chở. Đâu ai biết lúc này có một cô gái đang khao khát được sự quan tâm từ anh, đau khổ, tuyệt vọng chờ đợi anh...
Tử Yên nắm tay anh mà ngủ thật ngon, chẳng ai biết rằng có một cô gái hằng đêm thiếu đi giấc ngủ, mong muốn sự an toàn khi trong vòng tay anh, dù chỉ là thời gian ngắn ngủi,..
Đoản Ân Nhi nằm co ro trên giường, ngoài trời đang mưa to, cô ngồi dậy bước lại cửa sổ ngắm những hạt mưa đang rơi, có lẽ cô đã trãi qua những đau khổ, tại sao anh lại một lần nữa ghét bỏ cô, tại sao anh lại làm trái tim cô tan nát rồi lại chữa lành lại vì yêu anh mà cô đã bỏ lỡ thanh xuân vốn tươi đẹp của mình vì yêu anh cô đau khổ hết lần này đến lần khác, cô thật muốn mở lòng với người khác nhưng không thể nào được có lẽ tình cảm của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam/2859804/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.