Còn hai ngày nữa là ngày sinh nhật cô, Đoản Ân Nhi bước xuống lầu bỗng dưng đứng lại cảnh tượng trước mắt là hai người đang gắp thức ăn cho nhau, trong lòng không khỏi đau khổ vốn định là sẽ hỏi anh còn nhớ ngày sinh nhật mình không nhưng có lẽ không cần nữa rồi, khoảng cách của cô và anh ngày càng xa cách. Đoản Ân Nhi quay trở lại phòng mặc một chiếc váy xanh biển cầm túi sách bước ra ngoài..
- Ân Nhi, lại đây ngồi xuống ăn
Đoản Ân Nhi cười nhẹ từ chối
- Hai người cứ ăn đi, em có việc phải ra ngoài trước
Ngồi trong công viên dưới những hàng cây xanh những chiếc lá vàng rơi khiến lòng cô xao xuyến, Đoản Ân Nhi chỉ biết nhìn về phía xa xăm cằm túi sách cô chạy thật nhanh về phía dòng sông cô la thật lớn, làng gió ngang qua khiến mái tóc cô phản phất, cảm giác như nơi này rất thoải mái khiến những nỗi buồn trong cô điều tan biến..
__________________
" Anh ăn nhiều một chút "
" Tử Yên còn hai ngày nữa là sinh nhật em, em có muốn đi đâu không!?
Tử Yên đang ăn đột nhiên ngừng lại đây là cơ hội tốt để giúp công ty của ba có thể vững mạnh thêm nữa, Tử Yên cười nhẹ đáp
" Công ty ba em đang gặp khó khăn, anh có thể giúp không!?
" Tại sao đến nước này em còn nghĩ đến ông ta"
" Dù sao ông ấy cũng là ba em, em không thể bõ mặt được"
" Em đúng thật ngốc, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam/2859802/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.