Cô đứng trước gương nhìn vào gương mặt mình, tại sao anh lại chán ghét cô đến như vậy bàn tay cô không ngừng nắm tóc vấu vào mặt rồi khóc thật nhiều. Hôm nay là sinh nhật anh tại sao cô lại không làm được gì cho anh, ngược lại càng làm cho anh hiểu lầm cô. Cô lấy tay viết lên tấm gương một dòng chữ" Em mong một ngày anh sẽ đáp trả tinh yêu của em, yêu anh"
Hôm nay cô mang một chiếc váy trắng ngang gối tóc cô xoản ngang vai bước vào một shop bán đồ thời trang nam, cô đi qua đi lại để lựa món quà sinh nhật cho anh chô dừng tầm mắt trên chiếc cavat đen cô vươn tay lấy và ra hiệu cho nhân viên...
- Cô muốn lấy chiếc cavat này phải không
Cô gật đầu ra rồi lấy giấy ra viết một dòng chữ
- Tôi không nói được, phiền cô gói chiếc cavat này lại giúp tôi
Cô nhân viên mỉm cười
- Cô đúng là có mắt nhìn mẫu này mới ra đấy, cô đợi một xíu tôi đi gói lại
Bước ra cửa hàng cô mỉm cười nhẹ nhàng cô đã lấy hết số tiền tiết kiệm ra để mua món quà sinh nhật cho anh, cô cảm thấy thật hạnh phúc. Từ khi về lãnh gia cô chưa bao giờ xin tiền anh, những số tiền mà cô có đều từ việc làm thêm khi còn ở nhà họ Đoản..
Cô đi đến siêu thị mua một đồ... đến nhà cô đi nhanh vào bếp rồi bắt đầu làm chiếc bánh sinh nhật cho anh. Khi tất cả đã được bài biện xong cô ngồi trước bàn ăn đợi anh về cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam/139075/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.