Chương trước
Chương sau
Chương 3139

Ông cụ Nguyễn hét lên như vậy, môi Nguyễn Tầm Trung cong lên, ngừng nói, ngoan ngoãn quỳ xuống.

Nguyễn Hạo Thần hoàn toàn không bị ảnh hưởng, anh đứng ở trước linh đường, thắp hương lên, cắm vào rồi quỳ xuống, cúi đầu đốt tờ giấy, Nguyễn Hạo Thần làm chuyện này, trên mặt không có chút biểu cảm, nhưng lại khiến người xung quanh cảm thấy một loại im lặng gần như khó thở.

Nguyễn Hạo Thần từ đầu đến cuối không hề nhìn ông cụ Nguyễn, xem như ông cụ Nguyễn hoàn toàn không tồn tại! !

Ông cụ Nguyễn bị coi thường như vậy, trong lòng cũng rất tức giận, nhưng ông ta biết lúc này không thể tức giận được, nhất là đối với Nguyễn Hạo Thần.

“Hạo Thần về rồi à, về là tốt rồi. Thật vất vả mới về được.” Ông cụ Nguyễn nhìn Nguyễn Hạo Thần, lúc này mặt ông ta đầy vẻ hòa nhã, nói một câu có vẻ như tùy ý, nhưng rõ ràng trong đó có ý khác.

Người về nhanh chóng quay về, càng có ý tứ sâu xa, dường như đã tìm được lý do cho việc Nguyễn Hạo Thần đến muộn, nhưng cũng thể hiện thái độ của ông ta, điều này ngụ ý rằng ông ta hiểu rõ việc về muộn của Nguyễn Hạo Thần.

Nói như vậy, cũng vừa đưa ra lời giải thích cho nghỉ vấn trước đó về việc có gọi điện thoại Nguyễn Hạo Thần hay không.

Nếu như ông cụ Nguyễn không gọi cho Nguyễn Hạo Thần, thì làm sao biết được Nguyễn Hạo Thần trước đây đã đi xa ở đâu?

Nguyễn Tầm Trung trong lòng cười nhạo, cáo già đúng là cáo già, thật là xảo quyệt.

Anh ta quả thực không phải là đối thủ của con cáo già này, nhưng Nguyễn Tầm Trung biết rằng vào lúc này, ngay cả khi ông cụ Nguyễn nói như vậy, tất cả những người thông minh có mặt ở đây cũng chưa chắc tin lời ông cụ Nguyễn nói.

Mục tiêu của anh ta có thể coi là đã đạt được rồi! !

Nguyễn Hạo Thần vẫn mặc kệ ông cụ Nguyễn, không nhìn đến ông cụ Nguyễn một cái, quỳ lạy xong đứng dậy, đi đến bên cạnh Nguyễn Tầm Trung rồi quỳ một bên.

Đây là nơi người nhà quỳ tạ lễ, nhưng mọi người giờ phút này đều đã tới hết rồi, hiện tại cũng không có khách khứa tới, Nguyễn Hạo Thần chỉ yên lặng quỳ ở đó.

Ông cụ Nguyễn tức đến mức cơ mặt cũng không gồng nỗi nữa, nhưng lúc này cũng chỉ có thể chịu đựng, tình hình cuối cùng cũng khống chế được rồi, ông cụ Nguyễn không muốn bị phá nữa.

Nguyễn Hạo Thần im lặng là tốt rồi, nếu Nguyễn Hạo Thần thật sự nỗi giận với ông ta, nói ra sự thật thì sẽ càng tệ hơn! !

Nghĩ đến đây, ông cụ Nguyễn miễn cưỡng kìm nén cơn tức giận trong lòng.

Đúng lúc này, có khách lại tới, người tới cũng không ít, ba người đi phía trước, theo sau là hai hàng vệ sĩ.

Mọi người đều sững sờ khi nhìn thấy đội hình này, đây là để thương tiếc người đã mắt hay đến tính sổ đây?

Chẳng bao lâu sau đã có người nhận lai lịch của những người này.

“Đây là người của Quỷ Vực Chi Thành !!I”

“Người của Quỷ Vực Chi Thành sao lại đến đây? Người của Quỷ Vực Chỉ Thành có quan hệ gì nhà họ Nguyễn?”

“Mấy ngày trước, cậu ba Nguyễn ném công chúa của Quỷ Vực Chi Thành ra ngoài trước mặt mọi người, sau đó ông cụ Nguyễn muốn liên hôn với Quỷ Vực Chỉ Thành, muốn cậu ba Nguyễn kết hôn với công chúa của Quỷ Vực Chỉ Thành, nhưng cậu ba Nguyễn trực tiếp tuyên bồ tách khỏi nhà họ Nguyễn, vì để từ chối kết hôn với công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành, còn trực tiếp đánh vào mặt của công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.