Chương trước
Chương sau
Chương 3071

Cô đã chuẩn bị xong, sau khi Đường Lăng tức giận phẫn nộ, cô có thể thẳng thừng vạch rõ giới hạn. Thế nhưng cô không ngờ anh lại đột nhiên dịu lại.

Cô nhìn thấy sự lo lắng trong con ngươi của anh.

Khoảnh khắc đó, Lâm Bối cảm thấy dường như chính mình đã sắp say trong sự ôn nhu ân cần này. Tuy nhiên cô biết cô không có khả năng, cô là tiểu vương tử của nước R. Một khi thân phận của cô bị bại lộ, cô và mẫu thân của mình sẽ mất mạng, thậm chí còn dính líu đến những người khác.

“Nói cho tôi biết đi, đã xảy ra chuyện gì vậy? Có tôi ở đây, em đừng sợ.” Đường Lăng thấy cô không nói thì giọng anh càng thêm dịu dàng. Thái độ của cô quá khác biệt so với buổi sáng, Đường Lăng vẫn cảm thấy có lẽ là đã xảy ra chuyện gì đó.

“Không có chuyện gì cả.” Lâm Bối âm thầm cắn răng, bắt ép chính mình tàn nhẫn: “Tôi là tiểu vương tử của nước R, có thể có chuyện gì được chứ? Chỉ là tôi nghe theo lời dặn của đại vương tử tới đón anh Đường mà thôi.”

“Lâm Bối, em không thể như vậy được. Sáng nay em còn trêu chọc tôi, bây giờ lại muốn rút lui sao, đó là chuyện không có khả năng.” Đường Lăng nghe cô nói, cũng không cảm thấy quá ngoài ý muốn. Phụ nữ chính là như vậy, trước đó ở nước Z cũng như vậy.

Đây mới là cô lúc bình thường, không bình thường chắc là cô của đêm qua và sáng nay.

Chỉ là Đường Lăng không rõ, vì sao sáng sớm nay cô lại đối xử với anh tốt như vậy?

Nếu buổi sáng đã đối xử với anh tốt như vậy, thế thì tại sao bây giờ lại không tốt như vậy nữa?

“Tôi không có.” Theo bản năng Lâm Bối phủ nhận, cô không có trêu chọc anh, đêm qua thật sự là cô quá mệt mỏi, còn sáng nay…”

Sáng nay cô nghe nói anh muốn đi gặp Karro cho nên mới lo lắng.

“Không có gì sao? Đêm qua chẳng phải em ngủ trên giường của tôi sao? Còn sáng nay chẳng lẽ em không hôn tôi?” Đường Lăng nhìn thẳng vào cô, giờ phút này anh cố ý muốn ép cô. Anh tuyệt đối sẽ không để cô lùi lại như thế!

Thấy lúc này cô căng thẳng lại có chút chột dạ, trong lòng Đường Lăng còn thoáng qua một chút cảm giác thoả mãn.

“Đường Lăng, anh không nên nói như thế. Hôm qua tôi ngủ quá sâu, thật sự là cái gì cũng không biết.” Lâm Bối biết có thể Đường Lăng sẽ không tin lời này của cô, nhưng sự thật đúng là như vậy.

“Thế thì sáng nay? Sáng nay chẳng phải thân thể của em rất phối hợp sao?” Đường Lăng nghĩ đến buổi sáng, trong con ngươi sinh ra mấy phần dịu dàng, anh thích cô như vậy.

“Tôi không có, là do anh…” Lâm Bối vốn định nói là do anh ép buộc tôi, thế nhưng lời đến bên miệng thì làm thế nào cũng không thể nói ra được.

“Em nói chờ tôi, rồi còn nhớ tôi?” Đường Lăng hiểu rõ ý của cô, anh không nhịn được cong môi. Chỉ cần cô không mang dáng vẻ lạnh như băng, những thứ khác anh đều có thể tiếp nhận được.

“Tôi nói là chuyện buổi tiệc, đại vương tử vốn đã sắp xếp xong xuôi, để cho tôi đến tiếp đãi anh.” Lâm Bối có chút khẩn trương, trong lòng cũng hơi hốt hoảng. Sớm biết như vậy, lúc đó cô đã không nói như thế, quả thực câu nói đó rất dễ gây hiểu lầm.

Đường cong trên khoé môi của Đường Lăng biến mất, trong con ngươi cũng nhiều thêm một chút ý lạnh: “Được, vậy em nói cho tôi biết, bây giờ em có ý gì?”

Người phụ nữ này đúng là mềm cứng đều không ăn, thật sự là làm cho người ta cực kỳ nhức đầu. Lúc này Đường Lăng cũng không biết rốt cuộc cô suy nghĩ như thế nào, cũng không rõ cô có ý tứ gì.

Nếu như cô muốn cự tuyệt anh, vì sao đêm qua lại biểu hiện như vậy? Vì sao cô lại để mặc anh ôm cô vào phòng?

Anh không tin lúc đó cô ngủ say đến mức một chút cảnh giác cũng không có.

Hơn nữa, sáng sớm hôm nay thái độ của cô đối với anh rõ ràng là không giống. Lúc anh hôn cô, mặc dù cô có chút mâu thuẫn nhưng cũng không hề phản kháng. Hơn nữa anh còn phát hiện cô có cảm giác.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.