Chương trước
Chương sau

Chương 1314
Hiện giờ cậu ba Nguyễn muốn kết hôn với cô Cổ, nhất định không còn quan hệ gì với Tô Khiết.
Cho nên, tất cả mọi người đều cho rằng Tô Khiết không có tiền, nghĩ rằng Tô Khiết rất nghèo.
“Linh Linh, đừng nói lung tung.” Cổ Doanh Doanh lại kéo áo của Cổ Linh Linh.
“Chị, sợ gì chứ, em nói đâu có sai, với tình hình của cô ta bây giờ, đừng nói là 60 tỷ, dù sáu tỷ cô ta cũng không có, Tô Khiết đây là nghèo đến mờ mắt, cho nên mới tới đây trộm đồ.” Cổ Linh Linh nghĩ chiếc vòng ngọc do cô ta tự tay bỏ vào túi Tô Khiết, chưa từng lấy ra, cho nên cô ta căn bản không sợ.
Cô ta đang chờ xem kịch vui!
“Linh Linh.” Cổ Doanh Doanh nhìn về phía Cổ Linh Linh, có chút bất mãn hô lên một tiếng.
Lúc này còn cần nói mấy lời thừa thãi với Tô Khiết làm gì nữa chứ !
“Chị, chị đừng cản em, em nói có sai đâu, ai chẳng biết Tân Thế Niệm là trung tâm thương mại cao cấp nhất thành phố A này chứ, mỗi một món đồ trong đây đều rất đắt đỏ, thứ người nghèo rớt mùng tơi như Tô Khiết làm sao mà mua được, thế nên rõ ràng cô ta cố tính tới đây để trộm đồ mà.” Cổ Linh Linh càng nói càng khó nghe.
Cổ Linh Linh không phải Cổ Doanh Doanh, không có được tâm kế như cô ta.
“Linh Linh, có một số việc nói phải sách mách phải có chứng.” Cổ Doanh Doanh lời này giống như đang phê bình Cổ Linh Linh, nhưng đồng thời cũng nhắc nhở mọi người, chuyện này rốt cuộc cũng phải có chứng cứ mới được.
Mà lúc này, chứng cứ lại ở ngay trên người Tô Khiết ! !
“Đơn giản thôi mà, soát người cô ta là được, cô ta trộm vòng ngọc xong vẫn chưa có cơ hội bỏ trốn, nên vòng ngọc chắc chắn còn ở trên người cô ta.” Cổ Linh Linh nghe Cổ Doanh Doanh nói xong, đảo mắt một cái, gấp gáp nói.
“Vừa rồi Tô Khiết nói nhân viên bán hàng không có tư cách soát người cô ta, bây giờ cảnh sát đến rồi, hẳn là có tư cách soát rồi đi.” Cổ Linh Linh lúc này chỉ hận không thể trực tiếp xông lên, mở túi của Tô Khiết, lấy vòng ngọc ra thôi.
Nhưng mà, cô ta vẫn nhịn xuống.
“Cô Tô, vòng ngọc có phải cô lấy không?” Cảnh sát nghe Cổ Linh Linh nói vậy, chân mày hơi hơi nhăn lại, trầm giọng hỏi Tô Khiết.
“Anh cảnh sát, anh hỏi như thế, cô ta chắc chắn không thừa nhận đâu, các anh cứ trực tiếp soát người cô ta là được mà.” Cổ Linh Linh nghe cảnh sát hỏi như vậy xong, lại nhịn không được hô lên một câu.
“Anh cảnh sát, tôi dám bảo đảm vòng ngọc chắc chắn là do cô ta trộm đấy.” Cổ Linh Linh sợ cảnh sát không tin tưởng, lại bổ sung thêm một câu.ngôn tình hay
“Cô Cổ muốn dùng cái gì để bảo đảm đây?” Tô Khiết vốn dĩ không định để ý đến cô ta, nhưng nghe cô ta nói vậy, khóe miệng lại nhịn không được khẽ cong lên: “Không lẽ cô Cổ biết được nội tình gì?”
Trong lòng Cổ Linh Linh đã hơi hoảng hốt, trên mặt cũng nhiều thêm mấy phần căng thẳng, để che giấu sự căng thẳng của mình, cô ta lại lần nữa hét lớn: “Nếu như vòng ngọc không phải do cô ta trộm, thì tôi sẽ……”
Cổ Linh Linh đang nói thì lại hơi ngập ngừng.
Tô Khiết cười như không cười nhìn cô ta: “Cô Cổ nếu đã muốn cược, thì cược cho lớn vào, chứ dễ dàng quá thì còn gì thú vị nữa chứ.”
Lúc Tô Khiết nói lời này, trên mặt rõ ràng hiện ra mấy phần trào phúng.
Cổ Linh Linh trộm thở dài một hơi, mắt liếc nhanh qua cái túi Tô Khiết đang cầm một cái, sau đó cười nói: “Nếu vòng ngọc không phải là do cô trộm, thì tôi sẽ ăn beep trước mặt mọi người, còn nếu đúng là cô trộm thì cô phải ở trước mặt mọi người ăn beep, Tô Khiết, cô có dám cược không?”
Cổ Linh Linh muốn nhìn Tô Khiết xấu mặt, Tô Khiết xấu mặt bao nhiêu, cô ta càng vui bấy nhiêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.