Chương trước
Chương sau

Chương 1313
“Lúc đó, cô Cổ đến mua vòng ngọc, bọn tôi lấy mấy chiếc ra cho cô ấy xem, trong lúc đấy thì cô Tô vẫn luôn đứng xem, sau đó chúng tôi liền phát hiện thiếu mất một cái vòng ngọc.” Chị Lưu nói qua tình hình cho cảnh sát.
“Khi ấy trong cửa hàng trừ ba nhân viên chúng tôi, hai tiểu thư nhà họ Cổ và cô Tô ra thì không có ai khác, mà mấy người chúng tôi vẫn đi cùng cô Cổ…” Chị Lưu suy nghĩ một chút, lại bồi thêm một câu, câu này rất có trình độ, ý tứ là bọn họ có thể làm chứng cho Cổ Doanh Doanh.
Lúc cảnh sát đối thoại với chị Lưu, Tô Khiết vẫn chơi di động, không hề có phản ứng gì, thậm chí đến đầu cũng không buồn nâng lên.
“Cô Tô, tôi có thể hỏi cô vài câu không?” Cảnh sát quay ra nhìn Tô Khiết, ánh mắt thoáng lóe lên, có điều vẫn lên tiếng hỏi.
“Chờ một chút, chờ tôi đánh xong ván này đã.” Tô Khiết vẫn không ngẩng đầu, chỉ nhanh chóng đáp lại.
“Cô?” Cảnh sát sửng sốt, hiển nhiên không ngờ ông ta đã chính miệng hỏi mà cô vẫn còn tiếp tục chơi game.
Tình hình này thích hợp để làm vậy ư?
“Cô Tô, xin cô hãy phối hợp với công việc của chúng tôi, bằng không, chúng tôi sẽ đưa cô về đồn.” Cảnh sát lặng lẽ hít một hơi, giọng nói thoáng chốc biến thành nghiêm khắc.
Tô Khiết bấy giờ mới ngẩng đầu, nhìn về phía ông ta, cười cười: “Yên tâm, tôi nhất định sẽ phối hợp với cảnh sát.”
Cảnh sát nhìn nụ cười trên gương mặt cô, lại sửng sốt.
“Vậy thì phiền cô Tô trả lời mấy câu hỏi giúp tôi.” Sắc mặt ông ta thoáng dịu đi.
“Ngài cảnh sát, có thể chờ một lát không?” Tô Khiết nhìn ông ta, lại mỉm cười, trong giọng nói cũng mang theo ý cười.
“Chờ cái gì?’ Ông ta hoàn toàn ngẩn ra, tình hình này cô ta còn định chờ cái gì.
“Chờ thêm một chút nữa, rồi ngài sẽ biết.” Tô Khiết không hề cố ý không phối hợp với việc điều tra của cảnh sát, mà là vì có tình hình đặc biệt.
Cô cần thêm một chút thời gian.
Cô phải chờ…
“Tô Khiết, cô không phải đang cố ý kéo dài thời gian đây chứ?” Cổ Linh Linh không nhịn được tiếp tục nói: “Tô Khiết, là cô bảo báo cảnh sát đấy, cảnh sát đến cô lại không phối hợp, không phải cô đang làm chậm trễ thời gian của chúng tôi à?”
“Tôi làm lỡ thời giờ của cô? Tôi bắt cô ở lại đây à?” Tô Khiết nhìn về phía Cổ Linh linh, vẻ mặt kia cực kỳ vô tội.
“Lúc đó chúng tôi đều ở đây, mọi chuyện còn chưa tra rõ, chúng tôi đi làm sao được?” Cổ Linh Linh sửng sốt một chút, sau đó phản bác theo bản năng.
“Ý của cô là, các cô cũng đáng nghi, vòng ngọc thực ra là do các cô…” Tô Khiết mở tròn hai mắt, vẻ mặt tựa như bừng tỉnh.
“Tô Khiết, cô nói bậy bạ gì đó. Chúng tôi sao có thể trộm đồ được? Nhà họ Cổ của chúng tôi không phải nhà họ Tô các người, đừng nói là sáu mươi tỷ, hay sáu trăm tỷ, chúng tôi cũng mua nổi.” Cổ Linh Linh dù sao cũng có tật giật mình, nghe Tô Khiết nói, có chút nóng nảy liền gào lên.
Tình trạng hiện tại của Tô thị rất nhiều người biết, đều biết cậu ba Nguyễn đã vung rất nhiều tiền để cứu Tô thị, Tô thị bây giờ rất đáng giá, nhưng không ai biết hiện giờ chín mươi ba phần trăm cổ phần công ty của Tô thị đang nằm trong tay Tô Khiết, tất cả mọi người đều cho rằng Tô thị đang thuộc về Nguyễn Hạo Thần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.