Đương nhiên lời mà cậu năm Tào nói lúc này hiển nhiên là đặc biệt nói cho Dụ Vỹ Luân nghe, Dụ Vỹ Luân kinh ngạc, sắc mặt nhanh chóng biến đổi, anh ta rất rõ ràng nếu như anh ta thật sự chọc Nguyễn Hạo Thần không vui, một câu nói của Nguyễn Hạo Thần có thể sẽ khiến toàn bộ mọi thứ của nhà họ Dụ biến mất.
Mí mắt Tô Khiết giựt giựt, hai người một người tàn nhẫn, một người thâm độc, phối hợp thật là tốt!!
Dụ Vỹ Luân hung hăng thở ra một hơi, sau đó bưng ly bia trước mặt lên, nhắm mắt lại mà rót vào miệng, sau khi cạn một ly, Dụ Vỹ Luân liên cảm thấy một chỗ nào đó đã bị mất kiểm soát rồi, đã có một chút chất lỏng bị vắt ra, làm ướt quần của anh ta.
Nhưng mà, cũng may anh ta liều mạng mà nhịn lại, chảy ra không có nhiều, anh ta lúc này ngồi trên ghế, lại mặc độ vest, cho nên không dễ bị người ta phát hiện dị thường.
Dụ Vỹ Luân nhìn phía trước vẫn còn lại một ly bia lớn, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, anh ta biết rõ lúc này anh ta đã nhẫn nhịn đến cực hạn rồi, nếu như uống thêm ly bia lớn này nữa, sợ là sẽ tại chỗ….
Dụ Vỹ Luân không khỏi nhìn sang Nguyễn Hạo Thần, hy vọng Nguyễn Hạo Thần có thể tha cho anh ta, nhưng Nguyễn Hạo Thần căn bản không nhìn anh ta lấy một cái.
Sự tàn nhẫn của cậu ba Nguyễn không phải hư truyền a!!
Dụ Vỹ Luân biết anh ta không có sự lựa chọn, cho dù thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307695/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.