“Ba, Trung Dung nói cũng đúng, ba làm như vậy thật sự không thích hợp, đến lúc đó con và Trung Dung cũng sẽ bị người ta chê cười đấy.” Giọng nói của Lưu Vũ coi như nhã nhặn, nhưng cũng không êm tai hơn so với Tô Trung Dung.
“Ông nội, ông bằng này tuổi rồi, làm thế rất mất mặt…” Tô Nghiên Nghiên nói thẳng thắn hơn, cũng khó nghe hơn.
“Tôi làm sao lại khiến cho các người mất mặt hả, tôi…” Ông nội Tô hiển nhiên cũng nổi giận, giọng nói rõ ràng cao hơn vài lần so với bình thường.
“Thôi bỏ đi.” Nhưng mà, một giọng nói yếu ớt đã ngăn cản Ông nội Tô.
Đôi mắt Tô Khiết lóe sáng, sau đó cô đi vào phòng khách.
“Khiết Khiết, cháu về rồi à?” Ông nội Tô nhìn thấy Tô Khiết thì gọi một tiếng, chỉ là tâm trạng rất suy sụp.
Bà cụ Hinh đứng bên cạnh, có chút câu nệ, có chút lúng túng.
“Có chuyện gì thế?” Tô Khiết nhìn mấy người đứng trong phòng khách, đôi mắt híp lại.
“Khiết Khiết, con về thật đúng lúc, ông nội con nói muốn lấy vợ.” Bình thường Tô Trung Dung và Tô Khiết không hợp nhau, nhưng mà ông ta cho rằng về chuyện này nhất định Tô Khiết sẽ đứng về phía ông ta.
Ông nội Tô nhanh chóng ngước mắt nhìn về phía Tô Khiết, trên mặt mang vài phần lo lắng, ông lo Tô Khiết cũng sẽ phản đối việc này giống như bọn họ.
Bà cụ Hinh thì tỏ vẻ mất tự nhiên, đứng ở đó không nhúc nhích chút nào.
Tô Khiết từ từ bước đến, ngồi lên ghế sofa, khẽ ngước mắt lên nhìn qua ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307675/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.