Sáng ngày thứ hai sau khi Tô Khiết dậy thì thấy phòng ngủ của Nguyễn Hạo Thần đóng chặt, Tô Khiết nghĩ có thể do đêm qua cô ngủ rồi Nguyễn Hạo Thần mới về nên cô không nghe thấy.
Cô nhìn đồng hồ, mới hơn sáu giờ, bình thường vào giờ này Nguyễn Hạo Thần vẫn chưa thức giấc.
Tô Khiết nhẹ nhàng đi xuống lầu, chuẩn bị bữa sáng phong phú.
Lúc Tô Khiết chuẩn bị xong bữa sáng thì đã hơn bảy giờ, nhưng mà trong phòng Nguyễn Hạo Thần vẫn không có chút động tĩnh nào như cũ, bình thường vào giờ này có lẽ Nguyễn Hạo Thần đã dậy rồi.
Lúc Tô Khiết đang nghĩ ngợi, thì điện thoại di động của cô đột nhiên vang lên, cô thấy trên màn hình hiển thị tên của Nguyễn Hạo Thần thì hai mắt chớp chớp theo bản năng, sau đó nghe máy.
“Đã dậy chưa?” Giọng nói của Nguyễn Hạo Thần truyền đến, hơi có vẻ trầm thấp lại mang chút dịu dàng khác thường.
‘A.” Tô Khiết hơi mơ hồ, anh gọi điện thoại hỏi cô đã dậy chưa? Chuyện gì thế này? Anh không ở trong phòng sao?
“Tôi sang nước R công tác vài ngày, đêm qua muộn quá rồi nên chưa nói với em…” Nguyễn Hạo Thần khẽ thở ra một hơi, hình như có chút bất đắc dĩ, lại giống như có vài phần không muốn xa rời, nhưng bên này có chuyện xảy ra, anh không thể không tới.
Ánh mắt Tô Khiết chớp chớp rất nhanh, ý anh là, bây giờ anh đang ở nước R? Cho nên, đêm qua anh không về mà bay thẳng sang nước R.
Tô Khiết nhớ đến chuyện đêm qua Mộng Nhược Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307674/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.