Người phụ nữ đáng chết, một lần, hai lần lại ba lần, tốt, được lắm…
“Phụ nữ? Người phụ nữ nào? Người phụ nữ của anh ba anh à?” Giọng nói của Cậu năm Tào lập tức tăng cao thêm mười mấy đê-xi-ben. Người phụ nữ của anh ba à? Đây chính là tin tức lớn đấy!
Chỉ là Nguyễn Hạo Thần đã cúp máy.
Đầu khác của điện thoại, Cậu năm Tào nhìn bị máy bị cúp, cả gương mặt đều đen lại. Fuck, lại nói một nửa. Vậy chẳng phải là muốn mạng người sao?
Không nói cho anh ta biết thì anh ta có thể đi điều tra. Thật ra anh ta muốn xem thử kiểu phụ nữ nào có thể làm cho anh ba gióng trống khua chiêng như vậy!
Anh ta càng muốn biết xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tự nhiên có thể chọc cho anh ba dựng lông.
“Cậu Dương, sao quần áo và áo ngủ này lại ở bên ngoài vậy?” Thư ký Ngô đi theo tổng Giám đốc nhà mình tới tầng 22, thấy quần áo chất đống ở ngoài cửa liền choáng váng. Đây là tình huống gì thế?
Anh ta đột nhiên ý thức được đêm qua chắc chắn có chuyện gì đó kinh thiên địa, quỷ thần khiếp!
“Cầm đi tắm.” Ánh mắt Nguyễn Hạo Thần bắn tới như nhúng trong băng, khiến người ta rét lạnh run rẩy.
“…” Thư ký Ngô biết mình nói sai nên không dám lên tiếng nữa, chỉ là trong lòng thầm nghĩ, cho dù muốn cầm đi tắm cũng không cần chất đống ngoài cửa chứ? Cả gian phòng lớn như vậy, còn không bỏ được mấy bộ quần áo à?
“Cậu Dương, có phóng viên đang ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307363/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.