Sáu năm sau... 
Lam Khiết đã từng rất nhiều lần suy nghĩ, chẳng rõ mình cố gắng vì điều gì..Sáu năm rồi, sáu năm trôi qua không một cuộc điện thoại, không một lời hỏi thăm.. 
Nhưng tận sâu trong lòng cô luôn tự nhận mình là người đã có bạn trai. Rất nhiều nguồi hỏi cô rằng,bạn trai cô ở nơi nào sao không bao giờ thấy anh ấy xuất hiện đưa đón cô đi làm hết vậy.. 
Lam Khiết còn thấy mình nực cười, cố chấp chờ đợi trong vô vọng...Ba của cô vô số lần khuyên cô hãy từ bỏ, từ bỏ người đàn ông mang cái tên La Chí..Để còn bước tiếp cho tương lai của chính mình..Nhưng căn bản ba cô không hiểu,tương lai cô năm ấy đã gắn liền với cái tên La Chí mất rồi.. 
Lam Khiết cũng không ngờ rằng, ngày cô mong mỏi lại đến bất ngờ như thế..Lúc cô nhận được tin Trịnh Dương xảy ra chuyện,một mạch chạy đến bệnh viện.. 
Trước mắt là cậu và mợ của cô vô cùng lo lắng, ngoài một số cảnh sát,bác sĩ..Bên cạnh họ còn có một người nữa, người mà cô vừa hận vừa yêu.. 
Người mà cô phí hoài cả tuổi thanh xuân để chờ đợi.. 
Hai tay Lam Khiết buông lỏng,nắm chặt tay lại với nhau, nhìn qua anh không bị thương gì trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, so với ngày xưa anh gai góc mạnh mẽ hơn rất nhiều, sắc mặt quá trầm lắng, lạnh lẽo đến khó tin..La Chí cũng thấy cô, trái tim anh siết lại, ánh mắt anh nhu tình thương tiếc còn có đau lòng.. 
Tuyết Thu là người đánh vỡ không khí như ngưng trọng chỉ còn có hai người.. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-cua-trum-mafia/834758/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.