Trịnh Dương nhếch môi..
- Vậy Chú ba qua nhà mình để làm gì?
- Chú ba của con phải ra sân bay công tác nên qua nhờ gia đình mình chăm sóc con bé.
Trịnh Dương nghĩ đến cô em họ của mình, ai không rõ sẽ thấy con bé cực kì phiền toái mà còn hư hỏng.
Nhưng anh rất rõ cũng chỉ vì thiếu tình thương từ bé, mẹ con bé mất sớm, chú ba của anh vốn là một thương nhân trong mắt chỉ có công việc mà thôi, giống như bây giờ con gái đang bị tạm giam vẫn có thể nghĩ đến công chuyện đi công tác.
Tuyết Thu nhìn qua cũng rõ suy nghĩ của con trai mình..
Bỗng Trịnh Dương đứng dậy, anh nói với mẹ anh..
- Để con đi đón con bé..
Tuyết Thu cũng không cản, bà cũng rất thương Lam Khiết..Biết cô bé thiếu thốn tình cảm từ bé nên lúc nào có thời gian đều muốn giữ con bé ở lại..
- Được rồi,con đi đi, mẹ chuẩn bị cơm một chút về rồi ăn.
Trịnh Dương cầm lấy áo khoác, hất mặt với La Chí..
- Đi thôi..
La Chí gật đầu với Tuyết Thu vội theo sau Trịnh Dương, anh cũng muốn xem dung mạo cô gái trời không sợ đất không sợ kia là ai..
Lúc Trịnh Dương và La Chí đến đồn cảnh sát trời đã rất tối, hai người yên ổn ngồi trên xe không có ý định xuống xe...
Trịnh Dương trầm lặng nhìn lên ánh trăng, chậm rãi nói về cô em họ của anh..La Chí nghe không xót một từ nào, không hiểu sao lại thấy chạnh lòng, mang sự đồng cảm khó nói..
Lúc này đi với vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-cua-trum-mafia/834746/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.