La Chí _ Lam Khiết.
Mùa hè năm ấy trời khá oi bức, La Chí thu mình ngồi trên giường hướng mắt nhìn ánh trăng dường như tự treo mình trên cây..
Trịnh Dương đi vào, trên thân người chỉ mặc chiếc quần dù, thân trên trần trụi khoe cơ bắp cuồn cuộn,mồ hôi nhễ nhạy..
- Này, mai nghỉ phép có về nhà không?
La Chí vào quân đội được hơn ba năm,nhưng ba tháng trước mới được chuyển qua quận khu của Trịnh Dương.
Lúc đầu La Chí hơi thu mình,nhưng Trịnh Dương là cấp trên của anh, hỏi thì phải nói,lệnh thì phải tuân..
La Chí mới vào,nghe không ít về tiếng tăm của Trịnh Dương.Là con cháu của Trịnh Gia, một gia tộc khét tiếng của giới chính trị..
Thật ra lúc mới tiếp xúc, La Chí đã rất ấn tượng với Trịnh Dương. Nghe mọi người kể rằng, anh lúc trước xuất thân từ học viện cảnh sát, cũng chằng rõ vì sao lại bị ném qua đây, mà thật ra chắc Trịnh Dương không nhớ mà thôi. Lúc còn là cảnh sát nằm vùng La Chí đã từng gặp qua Trịnh Dương mấy lần..
Trịnh Dương không phải vì vỏ bọc thiếu gia, con nhà hào môn có quyền uy cao trong quân đội mà trở nên ngạo mạng coi thường người khác, ngược lại anh rất trầm tĩnh còn khiêm tốn,ngoài ra Trịnh Dương rất giỏi,mọi môn luyện trên thao trường chẳng có thứ nào làm khó anh được cả..
Khiến La Chí từ nể phục rồi tôn trọng..
Trịnh Dương thuộc tuýp người ít nói khi gặp La Chí rồi anh mới rõ thế nào là kiệm lời thật sự..Nhưng lại có ấn tượng rất tốt về chàng trai có vẻ lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-cua-trum-mafia/834745/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.