"Ba ong ong ong y như ong mật nhỏ vậy." Qua Qua được mẹ sửa đúng xong, lại nói lại lần nữa. 
Ngực Chu Trình Ninh lại bị đâm một mũi tên. 
Từ Hương Quyên an ủi, "Đừng khổ sở, chí ít thì con gái không nói giống con ruồi nhỏ." 
Lời này của vợ, làm Chu Trình Ninh trực tiếp gặp mưa tên, càng thêm tinh thần sa sút. 
Thì ra, thì ra vợ với con gái đều cảm thấy anh nói nhiều sao? 
"Chiều nay đi lên núi, mấy anh chú ý an toàn, quần áo cũng mặc kín vào." Không nhắc tới ong mật nhỏ, Từ Hương Quyên nói về việc lên núi buổi chiều. 
Mấy ngày gần đây nhiệt độ có hơi bay lên, hôm qua còn xuống trận mưa, hôm nay ba cô nói lên núi hái nấm, cô bảo ba cô cũng mang A Ninh theo luôn. 
Trước kia là không mang theo được, A Ninh cơ bản là đang dạy học hoặc là bận cái khác, thời điểm không đúng. 
Chu Trình Ninh không có ý kiến với lên núi, còn có thể hái nấm thêm thức ăn cho trong nhà. 
Đi lên núi thì cam chịu là phải mặc quần áo rách rưới nhất, chỉ cần kín mít, rách cỡ nào cũng được, cũng không thể mặc quần áo tốt. 
Quần áo rách của Chu Trình Ninh, Từ Hương Quyên đều vá lại cho, kéo một lần xác định sẽ không dễ rách, "Cũng chẳng trông cậy vào có thể hái được bao nhiêu, cho anh mang cái sọt tre nhỏ, chú ý an toàn, lúc nên về thì về sớm một chút, đừng có ở trên núi quá lâu." 
Chu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-buu-han-thap-nien-80/2684150/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.