Chương trước
Chương sau


Chương 1303

Vân Chi Lâm có chút kinh ngạc: “Không phải em ấy về chỗ thầy tôi ở rồi sao? Sao con nhỏ này lại chạy ra ngoài rồi?”

“Ha, tin tức của anh cũng thật lanh lẹ a.”

Vân Chi Lâm nhướng mày: “Tôi là ai chứ, chuyện gì cũng không tránh được pháp nhãn của tôi đâu. Nói đi, em nói chuyện này với tôi, là muốn tôi giúp em ấy sao?”

“Khen ngợi anh, anh liền làm như có thật. Pháp nhãn của anh, anh tưởng mình là Nhị lang thần sao. Nhưng có một điểm anh đoán đúng rồi, đúng là có chuyện muốn nói với anh một chút, xem thử anh có kiến nghị gì hay không.” Cố Tịch Dao nói đến đây, thì cố ý ngừng lại một chút, sau đó chậm rãi nói: “Kiều Kiều mang thai rồi.”

(⊙o⊙) Vân Chi Lâm vừa nghe thì lập tức hoá đá.

“Này này….Vân Chi Lâm, biểu cảm của anh là sao? Mau nghĩ cách đi chứ.” Cố Tịch Dao nhìn bộ dạng của anh ta, giống như một người cha trọng nam khinh nữ khi biết bà xã sinh cho anh ta một đứa con gái vậy.

Cô thật sự là có chút nhịn không được mà muốn cười, vươn tay đẩy nhẹ anh ta một cái.

“Ồ….” Vân Chi Lâm lúc này mới tỉnh lại, sau đó quay đầu nói với Cố Tịch Dao: “Tịch Dao, hồi nãy em nói con nhỏ đó nó mang thai rồi sao?”

Cố Tịch Dao rất khẳng định mà gật gật đầu: “Không sai. Nhưng chuyện này ngoại trừ trời biết đất biết, anh biết tôi biết ra thì không ai biết nữa, anh phải giữ bí mật này, nếu không…” Cô nói xong, lấy tay làm một động tác chém đầu trên cổ anh ta.

Vân Chi Lâm nuốt một ngụm nước bọt, nhìn bộ dạng của Cố Tịch Dao. Mi tâm khẽ nhíu lại, sau đó nhấc tay, dùng một ngón tay, từng chút từng chút mà đẩy nhẹ cái bàn tay dao của cô trên cổ của mình ra.

“Tịch Dao, thái độ của em đây làm gì giống như tìm tôi thương lượng a, nói giống như phái phản động quốc dân đảng ép cung vậy. Nhưng trước khi tôi nghĩ cách, phải cho tôi biết con nhỏ ngốc này đã chết trong tay của ai vậy?”

Cố Tịch Dao nhìn Vân Chi Lâm, thật sự là vừa tức vừa buồn cười: “Ê, anh rốt cuộc có phải sư huynh của Kiều Kiều không vậy, cậu ấy xảy ra chuyện anh không hỏi cậu ấy bây giờ thế nào, mà còn mang bộ dạng cười trên nỗi đau của người khác nữa.”

Vân Chi Lâm cũng cảm thấy ngữ khí hồi nãy biểu hiện có hơi quá đáng rồi.

Anh ta chấn chỉnh lại thái độ của mình một chút, hắng cổ họng nói lại: “Tịch Dao, là ai đã ức hiếp Kiều Kiều, nói cho tôi biết đi. Đúng là to gan, vậy mà lại dám ức hiếp đến tiểu sư muội của tôi, tôi nhất định phải tìm tên tiểu tử đó tính sổ, sau đó bảo hắn chịu trách nhiệm.”

Cố Tịch Dao nhìn bộ dạng của Vân Chi Lâm, nhíu mày.

Cô thở dài nói: “Đừng có mở miệng nói báo thù hay chịu trách nhiệm gì đó nữa, anh cũng coi như là người của giới pháp luật, có quan niệm pháp luật chút đi được không. Người đó thật ra anh cũng có quen biết, Hình Uy.”

Vân Chi Lâm vừa nghe thấy là Hình Uy, anh lại hoá đá lần nữa. Cái khí thế tính sổ hồi nãy ngay lập tức biến mất, anh cười phụt ra tiếng: “Tịch Dao, em đang giỡn với tôi sao. Là Hình Uy bên cạnh Bắc Minh Quân sao? em nhìn bộ dạng nghiêm túc lúc bình thường của anh ta, tuy cả ngày đều theo sau đít của chủ nhân anh ta, Bắc Minh Quân như thế nào trong lòng chúng ta đều rõ, nhưng Hình Uy làm ra chuyện như vậy, bất luận thế nào tôi cũng không tin.”

“Ê, anh có thể nghiêm túc chút không. Hình Uy và Kiều Kiều thì buồn cười như vậy sao?”

Vân Chi Lâm nhìn bộ dạng xị mặt của Cố Tịch Dao, biết cô không có giỡn trong những lúc thế này, cũng thu lại nụ cười: “Bụng của Kiều Kiều thật sự có phần của Hình Uy sao? Được, tôi sẽ đến chỗ Bắc Minh Quân, túm tên tiểu tử đó đến đây hỏi cho đàng hoàng.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.