Chương trước
Chương sau


Chương 906

“Không, Quân… mẹ thừa nhận là năm đó mẹ rất hận con, mỗi lần nhìn thấy con mẹ liền nhớ đến hình ảnh căm thù đến tận xương tủy đó… nhưng mà Bắc Minh Chính lại không cho mẹ phá bỏ con… lúc ấy mẹ thật sự rất hận, hận bọn họ đã chia rẽ mẹ với Cẩm Thành, hận bọn họ đã hủy hạnh phúc cả đời này của mẹ…”

Dư Như Khiết khóc không thành tiếng.

Cố Tịch Dao nhìn đôi tay trống rỗng của bà ta, không khỏi cảm thấy chua xót thay cho bà ta.

Sinh con cho người đàn ông mà mình không yêu, loại đau đớn kia cô đã từng trải qua.

Giống như bảy năm trước, cô đã cảm nhận được cảm giác mang thai hộ cho người đàn ông xa lạ.

Nhưng mà cuộc đời của cô vốn hoàn toàn u ám, con cái lại cho cô hi vọng.

Nhưng mà dì Như Khiết thì khác, cuộc đời của bà ấy vốn rất hạnh phúc, lại đột nhiên bị một tay người phá hư, cho nên con cái chính là khởi đầu cho cơn ác mộng của bà…

Gương mặt của Bắc Minh Quân lạnh như sương, nhưng hai mắt lại càng ngày càng đỏ.

Nó đỏ lên vì sự tức giận phẫn nộ, và nó cũng đỏ lên vì trong lòng đau đớn kịch liệt.

“Quân, năm đó mẹ đã bị hận thù che mắt, giận lây sang con, là mẹ có lỗi với con… đã nhiều năm như vậy, mặc dù mẹ và Cẩm Thành đã ở cùng nhau, thời gian trôi qua rất bình đạm, rất hạnh phúc… nhưng mà vẫn có thể nhìn thấy rất rõ ràng những vết sẹo đau đớn đã để lại trong quá khứ… mẹ mới giật mình hiểu ra, mẹ đã làm tổn thương người vô tội nhất, đó chính là con… những năm gần đây, mỗi lần mẹ tụng kinh niệm phật thì đều hi vọng có một ngày con có thể tha thứ cho mẹ…”

“Vậy tại sao bà không chết đi?” Một câu nói lạnh lùng của Bắc Minh Quân làm cho mọi người đều cứng đờ: “Bà đã đau khổ như vậy, tại sao còn muốn sống trên đời này? Chết rồi không phải tốt hơn sao.”

Dư Như Khiết che miệng, đau đớn khóc thành tiếng. Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cố Tịch Dao cầm ngược lại tay Bắc Minh Quân, cảm giác được trong lòng bàn tay của anh rất lạnh, trong lòng cảm thấy phức tạp.

Mạc Cẩm Thành trừng mắt nhìn Bắc Minh Quân: “Cái thằng nhóc này, cậu bất hiếu như vậy à? Cho dù bà ấy có sai như thế nào nữa thì cũng làm mẹ của cậu. Huống hồ gì, bà ấy theo đuổi hạnh phúc thuộc về mình thì có lỗi gì chứ? Cậu muốn trách thì hãy trách người ba đó của cậu đi. Cũng bởi vì Như Khiết lớn lên giống người vợ đã mất của ông ta, ông ta vì nhớ nhung người vợ đã chết, không từ thủ đoạn mà cưới mẹ của cậu về nhà, mà nếu như cậu hận thì cậu nên hận người ba cầm thú của cậu mới đúng.”

Cố Tịch Dao lại giật mình lần nữa.

Cổ họng nghẹn lại, cả nửa ngày không nói ra lời…

Ông Bắc Minh hóa ra là bởi vì dì Như Khiết lớn lên giống với mẹ của Bắc Minh Triều Lâm – cậu cả của nhà họ Bắc Minh, cho nên mới tìm trăm phương ngàn kế để cưới dì Như Khiết ư?

Nói như vậy, sự tồn tại của Bắc Minh Quân căn bản chính là chuyện cười à?

Hóa ra là ba tìm một người thế thân, mà Bắc Minh Quân bất quá cũng chỉ là sản phẩm do Bắc Minh Chính cưỡng ép chiếm hữu Dư Như Khiết mà ra…

Khó trách…

Bắc Minh Quân luôn bày ra bộ mặt khó coi đối với ba của mình, suốt ngày hận không thể làm tức chết ba của mình.

Khó trách anh lại ghét vợ chồng Bắc Minh Triều Lâm như vậy, thậm chí ghét Khởi Hiên như vậy…

Lúc trước, thậm chí không tiếc lợi dụng cô để làm một ván đánh cược với ông cụ Bắc Minh, chỉ vì muốn chiếm 20% vốn cổ phần ở trong tay của Bắc Minh Triều Lâm!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.