Chương trước
Chương sau
Chương 568

“Biến mẹ nó cái sự vui mừng của cậu đi, tôi không vui, được chưa!” Bắc Minh Quân nói xong, lại nốc một ngụm rượu.

Sở Dung Triết thở dài lắc đầu, giơ chén rượu lên cùng anh chạm cốc: “Có phải anh vẫn còn khúc mắc chuyện năm xưa không? Tựa như bài hát ‘Trăng treo đáy nước’ mà Dao từng hát, trong lòng mỗi người đều khắc sâu một bóng hình không cách nào có được, nhưng anh hai Bắc Minh này, đã mười năm rồi, anh nên học cách buông bỏ đi thôi…”

Bắc Minh Quân lại một mình uống một ngụm rượu buồn.

Sau một lúc lâu.

Anh mới giãn mày, thản nhiên lắc đầu: “Không phải là tôi không bỏ xuống được, cậu cũng nói, mười năm rồi, đã sớm cảnh còn người mất. Lúc trước tôi vẫn còn nhìn thấy cô ấy trong ảo giác… Cậu Sở, cậu có biết tôi thà ở lại Tây Ban Nha chứ không quay về, tôi thà chưa bao giờ gặp được Cố Tịch Dao… Như vậy, cuộc sống bình yên của tôi cũng sẽ không rối rắm như bây giờ …”

Sở Dung Triết gật gật đầu: “Tôi hiểu mà người anh em! Cái cảm giác rối rắm ấy tôi cũng từng trải qua. Giống như anh đã quen với cuộc sống bình yên như mặt hồ, quen kiểm soát mọi thứ rồi thì bỗng một ngày, mọi chuyện bất ngờ xảy ra và không nằm trong tầm kiểm soát của anh, anh sẽ lúng túng không biết phải làm gì, thậm chí còn làm rối tung mọi thứ lên … Tôi hiểu tất cả những điều này mà…”

Nói xong, Sở Dung Triết liền nhớ lại chuyện trước kia của mình rồi sinh ra buồn bã…

Bắc Minh Quân nhếch môi, cười nhạo: “Sao vậy lại nhớ tới chuyện cũ đau lòng sao? Vừa rồi chẳng phải còn làm ra vẻ giáo sự tình ái sao?”

“Ôi trời, ba cái chuyện tình yêu đúng là phức tạp mà. Nhưng có phức tạp đến mấy cũng không bằng phụ nữ. Cậu hai Bắc Minh, nói thật nhé, cậu phải cưới Dao về, cậu thì có vợ, còn con cậu có mẹ, chẳng phải mọi chuyện đều được giải quyết sao? Việc gì phải phiền não nữa?”

“Cưới cô ấy?” Ánh mắt Bắc Minh Quân lóe lên một tia thâm thúy: “Cậu còn không biết tôi sẽ không cưới người tôi không yêu sao?”

“Hả? Cậu không yêu Dao sao?”

“Ai nói tôi yêu ? Yêu cô ta và muốn làm chuyện đó với cô ta là hai chuyện khác nhau!”

“Ak… Hiểu rồi…”

“Hiểu cái gì?”

“Yêu cùng giữ lấy là hai chuyện khác nhau!”

“…” Người nào đó lại bực bội!

Quỷ quái! Lời này trong vòng một ngày lại nghe đến hai lần!

Đêm hôm đó, Bắc Minh Quân lại uống say khướt trở về nhà. Vừa nằm xuống đã ngủ say, ai còn rảnh mà nghĩ cái gì là yêu, rồi, sự khác biệt giữa yêu và chiếm hữu?

Vụ kiện khiến dư luận xôn xao hết sức, tòa án cũng bắt đầu lên lịch xét xử.

Bắc Minh Quân vẫn giữ bí mật còn Cố Tịch Dao thì vẫn giữ im lặng, những tin tức trên các bài báo lá cải tựa hồ đều là do các công ty truyền thông tự biên tự diễn, nhưng mọi người vẫn cứ bàn tán say sưa về vụ kiện gây xôn xao này…

Thế cho nên quan cả nguyên đơn và bị đơn của vụ kiện dưới sự thổi phòng của các cơ quan truyền thông đã bị trở thành mối quan hệ thù địch, khắc nhau như nước với lửa.

Vụ án sắp mở phiên toà .

Cả hai bên đều nôn nóng đưa ra chứng cứ có lợi cho mình nhất nhưng giờ phút này không thể nghi ngờ khi nói Bắc Minh Quân, người đang giữ hai đứa con chiếm được lợi thế hơn.

Làm thế nào để cung cấp bằng chứng có lợi cho mình đây?

Vì thế, vào một ngày thu, nắng đẹp trời, lần đầu tiên trong đời Bắc Minh Quân đưa hai con đi tham gia học động cắm trại dã ngoại!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.