Chương trước
Chương sau
Cố Tịch Dao đứng trên sân khấu, mắt hơi chói vì ánh sáng, cười gật đầu: “Đúng vậy, đứa nhỏ Stern này có thiên phú vô cùng cao, hơn nữa lại tinh tế, tính cách ngoan ngoãn lại chu đáo, hôm nay thằng bé có thể đoạt giải thưởng này, với tư cách là một người mẹ, tôi vô cùng vinh dự!”

Trình Trình ở dưới sân khấu, nghe tới hốc mắt đỏ hồng.

Nói xong những lời này, Cố Tịch Dao cảm thấy lưng mình ướt đẫm mồ hôi.

Cô lên sân khấu, trong đầu không nghĩ gì khác ngoài việc muốn ngăn Dương Dương làm loạn!

Dù sao thì chuyện trước đó về lý luận cầu gai chiên của Dương Dương thật sự là quá mức kinh khủng, thêm việc vừa thấy gái xinh liền kích động, mà cô không muốn Dương Dương hủy hoại tác phẩm do Trình Trình vất vả tạo nên lại càng không muốn Dương Dương hủy bỏ hình tượng của Trình Trình…

“Ôi! Thật là cảm động! Tôi có thể nhìn ra cô là một người mẹ vĩ đại!” MC tán thưởng cười với cô.

“Cảm ơn…” Cố Tịch Dao đáp lại bằng một nụ cười dịu dàng có chút ngượng ngùng, thực ra đối với Trình Trình, cô không vĩ đại chút nào cả, cô thậm chí còn lâu mới làm đủ! Cô cười nắm lấy tay Dương Dương, bàn tay cô đổ mồ hôi lạnh.

MC cười cầm mic lên: “Được rồi, tiếp theo, mời vị khách mời đáng yêu của chúng ta, trao cúp cho thiên tài họa sĩ nhỏ tuổi Stern…”

Lập tức, dưới khán đài vang lên những tiếng vỗ tay không ngớt…

Người đẹp da trắng kia nhún nhún vai, xem ra là sợ bóng sợ gió. Cô ta cười, lại giơ cúp đến trước mặt Dương Dương…

Lần này, Dương Dương ngại vì mẹ đang đứng cạnh, thế là đàng hoàng nhận lấy, còn cười hì hì và nháy mắt với người đẹp…

Cố Tịch Dao trừng mắt nhìn con trai, không khỏi vừa buồn cười vừa tức giận. Rõ ràng Trình Trình mới là người nên cầm giải thưởng, ai ngờ lần nào tên nhóc con này cũng chiếm được lợi. Danh tiếng đều để cho nó lấy hết, đương nhiên mặt mũi cũng bị thằng nhỏ này vứt sạch!

Sau đó, người đẹp kia mỉm cười mà rời khỏi sân khấu.

Ánh mắt của Dương Dương lúc này mới rời khỏi chiếc cúp nặng trịch có hàm lượng vàng cao hơn so với Lodis.

Nhưng một giây sau, cô ngẩng đầu lên thì lại vô tình chạm vào ánh mắt của Bắc Minh Quân đang ngồi ở hàng ghế khách VIP đầu tiên!

Đợi đã, đứa trẻ bên cạnh Bắc Minh Quân là…

Dương Dương đột nhiên toét miệng cười, còn giơ cái cúp trong tay lên vẫy vẫy, gào lên một cách vô tâm

“A, ba Birdman—-”

Đoàng!

Cố Tịch Dao chỉ cảm thấy cơ thể như bị điện cao thế xuyên qua, đột nhiên chấn động, toàn thân tê liệt!

Trong đầu vang lên một trận ầm ầm, bị giật đến tỏa ra khói đen bốn phía…

Cô vô thức giương mắt, điếng người khi chạm vào đôi đồng tử đen sâu thẳm lạnh lùng trong không trung.

Tách tách tách tách…

Tia lửa văng khắp nơi.

Phù ~

Sau khi thở ra ngụm khí lạnh lần thứ n, mặt Cố Tịch Dao đều bị dọa đến sợ trắng rồi!

trán… Bắc Minh, Bắc Minh, đứa nhỏ Bắc Minh!

Khóe miệng cô run run, đầu lưỡi cũng không uốn thẳng được, một câu cũng không nói lên lời…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.