Chương trước
Chương sau
Đồng tử đen sâu thẳm của Bắc Minh Quân lúc chạm mắt với Trình Trình lập tức chấn kinh…

Anh hoàn toàn không dám tin, đứa bé vừa bị đụng trúng trong tay Hình Uy, cả người mặc bộ tây trang phiên bản giới hạn, thể hiện phong thái của một quý ông nhỏ tuổi, trong chớp mắt, anh liền nhận ra đây chính là đứa trẻ trong trí nhớ của anh – Bắc Minh Tư Trình!

Đúng vậy! Chính là Bắc Minh Tư Trình!

Vậy thì…

Anh lập tức hướng mắt lên cậu bé đang lấy máy ảnh chụp bé gái xinh đẹp trên sân khấu, đứa trẻ đó là ai?

Đứa trẻ đó giống Bắc Minh Tư Trình y xì đúc!

Bắc Minh Quân hơi chớp mắt, ánh mắt sắc lạnh, sắc mặt hơi tái xanh, trợn mắt nhìn Trình Trình người rõ ràng có tội nên tỏ vẻ chột dạ, cắn răng cắn lợi nói từng chữ một.

“Bắc Minh. Tư. Trình! Đó.là .ai?!

Giống như là vừa có một trận gió lạnh ào qua, lưng của Trình Trình trở nên buốt lạnh, sợ đến mức gương mặt trắng bệch…

Cậu lúc này hận bản thân sao không có thuật ẩn thân, trong một giây liền biến mất không dấu vết!

Trình Trình giật khóe môi, đây là lần đầu tiên trong đời một Trình Trình vốn bình tĩnh lại lắp bắp: “Ba…ba…”

Đúng lúc Trình Trình đang nghĩ xem làm thế nào để giải thích cho bản thân, hoặc làm thế nào để giải thích cho Dương Dương…

Đột nhiên, một thân ảnh gầy gò xông lên sân khấu hoa lệ!

Trước con mắt ngỡ ngàng của hàng ngàn khác giả, một cô gái phương Đông với mái tóc dài đen xông lên sân khấu, nhanh chóng lấy máy ảnh trong tay Dương Dương, nhân cơ hội thì thầm bên tai Dương Dương.

Giống như là đang thầm ám thị, tên nhóc thối con còn dám làm loạn, cẩn thận mẹ băm con ra!

Dương Dương đơ người, bất giác gọi lên: “Ơ, mẹ ơi…”

MC đơ mất mấy giây, lập tức phản ứng, giống như là tìm được cứu tinh, nhanh chóng đưa mic đến miệng Cố Tịch Dao: “Cô gái xinh đẹp này cho hỏi cô là gì của Stern….”

“Mẹ, tôi là mẹ của Stern!” Cố Tịch Dao lộ ra một nụ cười hối lỗi, dùng tiếng Anh lưu loát trả lời. Sau đó cô xoay người, nắm lấy bàn tay nhỏ của Dương Dương, thoải mái xuất hiện trước mặt của tất cả mọi người.

Bắc Minh Quân ở dưới sân khấu đơ người! Ánh mắt của anh nhanh chóng tập trung lên bóng dáng xinh đẹp dưới ánh đèn kia!

Cố Tịch Dao!

Đáng chết, lại là cô!

Người phụ nữ đáng ghét không nói một lời liền biến mất hơn 3 tháng!

Mà điều làm anh kinh ngạc hơn là, người phụ nữ này lại chỉ vào đứa trẻ giống y xì con anh nói rằng cô là mẹ nó!

Một trận bão từ từ ngưng tụ trong đôi mắt sâu thẳm của Bắc Minh Quân, …

Miệng của Hình Uy há thành chữ O!

Trình Trình che mắt, sợ phải nhìn tiếp…

MC vui vẻ cười: “Ôi, thượng đế ơi! Tuyệt quá! Cô đã sinh ra một đứa trẻ tuyệt vời, bức vẽ của Stern thật sự là làm người khác kinh ngạc! Thật khó tin tác phẩm này là do đứa trẻ 5 tuổi làm nên! Cô gái, tôi thật sự tự hào thay cô, vì có đứa con tài giỏi như vậy!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.