Xe của bà Lê chạy nhanh hơn đoàn của hắn nên đã đến trước, dừng lại ngay căn nhà hoang, xung quanh cây cỏ mọc um tùm, nhìn bên ngoài nhà là một căn nhà cũ kỹ trên tường mọc những dây leo bám vào. Bà Lê đứng bên ngoài nhìn xung quanh rồi thầm khen con gái mình thật giỏi tìm được một nơi hoang sơ, khó tìm nhưng thế này, chắc là bọn người của tên nhóc kia sẽ khó tìm ra. Bà ta mỉm cười đi vào, những người khác cũng lần lượt theo sau.
Vừa đi vào thì đã nhìn thấy cô gái bà ta đang ra sức quất roi vào một người con gái khác đang bị trói trên ghế, nhưng nếu bà ta nhìn kỹ một chút sẽ thấy sợi dây kia đã được tháo ra. Nhưng điều đáng tiếc là bà ta không nhìn kỹ điều đó.
"Tuyết!!" bà Lê hô lên một tiếng rồi nhanh chạy đi về phía cô ta.
"Mẹ!!! Sao giờ mới về??" cô ta nghe được tiếng hô của bà Lê thì tạm thời ngừng động tác trên tay lại mà đi đến ôm lấy bà Lê làm nũng.
"Vất vả cho con rồi" bà ta nhẹ nhàng vuốt lấy tóc cô ta mà mỉm cười.
Còn nó dù bịt mắt nhưng vẫn đoán được bà ta khoảng tuổi bà Trần giọng nói êm dịu, chắc hẳn là một người phụ nữ dịu dàng đoan trang và xinh đẹp, thế nhưng... nếu suy đoán nó là đúng thì tại sao??!!... bà ta lại có thể xuống tay với chị em nó chứ, chắc là có nguyên nhân gì đó. Nó nhưng đắm chìm vào suy nghĩ riêng là mà cảm thấy đau đớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-buong-binh-kho-bao/2764028/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.