Em dám không tha thứ cho cô ta sao? Lâm Tử Hàn thầm nghĩ dưới đáy lòng, nơi này là thiên hạ của cô ta, cô ta muốn thế nào lại không được?
"Nào, nhanh nói tiếng cảm ơn thôi, anh muốn tan ca". Từ Nhạc Phong đem túi xách đẩy vào trong lòng cô, cười nói.
Lâm Tử Hàn một lần nữa quan sát túi xách, cuống quít xua tay nói: "Túi xách quý giá như thế em không thể nhận được! Hơn nữa em cũng có nghĩa vụ làm tốt quảng cáo, anh không cần lấy lễ vật lớn như vậy tới cảm ơn em".
"A, anh mỗi ngày mang nó đi làm được rồi". Từ Nhạc Phong lấy túi xách LV về, giả vờ giận mà hướng tới ngoài cửa. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Này…" Lâm Tử Hàn quýnh lên, vội đuổi theo, nhìn vẻ mặt không hài lòng của anh, bất đắc dĩ mà cười gượng: "Cảm ơn anh". Nói xong đưa tay cầm túi xách.
Từ Nhạc Phong thỏa mãn mà cười tươi, nói: "Em giúp công ty tiết kiệm xuống một trăm vạn chi phí, túi xách này lại được coi là cái gì đâu?"
Chừng một trăm vạn? Lâm Tử Hàn suy sụp, nghĩ Tiêu Ký Phàm kia thật đúng là sủng Duẫn Ngọc Hân lên tận trời, cư nhiên làm cho cô ta càn quấy như thế. Theo cô biết, phí người đại diện Trương Đồng cũng mới tám mươi vạn thôi.
"Đúng rồi, phí của người đại diện không phải lấy từ công ty Dĩ Tinh hay sao?"
"Công ty Dĩ Tinh ủy quyền toàn bộ chi phí quảng cái cho Tiêu thị xử lý". Từ Nhạc Phong điểm một chút lên đầu cô: "Không nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bo-tron-cua-sat-thu-tong-tai/1257797/chuong-64.html