Quảng cáo quay rất thành công, khi Từ Nhạc Phong hô dùng lại, Lâm Tử Hàn kéo váy dài lên bước nhanh về phía sau sân khấu, với tốc độ nhanh nhất trút bỏ lớp hóa trang thay quần áo.
"Tử Hàn, quá tuyệt vời". Từ Nhạc Phong hướng về cô giơ thẳng ngón tay cái lên, thỏa mãn mà nói ra.
Lâm Tử Hàn đặt ngón trỏ lên môi, ý bảo anh đừng lên tiếng, sau đó cùng anh bước ra ngoài.
Duẫn Ngọc Hân đứng dậy nói với Từ Nhạc Phong: "Cô gái đánh đàn piano đâu, em phải cảm ơn cô ấy mới được".
Lâm Tử Hàn lo lắng, nhìn về phía Từ Nhạc Phong, người sau giống như cảm nhận được ánh mắt lo lắng của cô, khẽ mỉm cười nói: "Đã đi, vội đến sân khấu tiếp theo rồi".
Giọng điệu Lâm Tử Hàn không vững dạ, ánh mắt đảo qua khuôn mặt đẹp trai của Tiêu Ký Phàm thì hơi sửng sốt. Đối phương đang dùng một loại ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn chằm chằm vào cô, cô rất nhanh mà dời tầm mắt đi, lảng tránh cái nhìn sâu lắng của anh.
Trong đầu đang suy nghĩ, anh có đúng là phát hiện ra người đánh đàn chính là cô? Hẳn là sẽ không, Duẫn Ngọc Hân cũng không phát hiện ra, anh làm sao có thể phát hiện ra chứ?
Nhưng mà ánh mắt của anh, làm cho trong đầu cô không hiểu sao lại hoảng hốt.
Cô không dám tưởng tượng sau này Duẫn Ngọc Hân biết sẽ có kết quả như thế nào? Y như cá tính ghen tị của cô ta, nhất định sẽ không bỏ qua cho cô.
Tới gần thời gian tan ca, Từ Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bo-tron-cua-sat-thu-tong-tai/1257796/chuong-63.html