Thím Vân vội vã đi theo Tịnh Kỳ đến bệnh viện. Bà không ngừng lo lắng, nắm tay liên tục an ủi cô.
" Không sao đâu! Sẽ không sao đâu, con đừng sợ!"
Tịnh Kỳ đau đớn, nhưng vẫn cố gắng sức ra dấu cho thím Vân phải cứu con của cô.
" Ta biết rồi! Ta sẽ nói bác sĩ hết sức cứu đứa nhỏ!" _ thím Vân nắm chặt tay Tịnh Kỳ.
Tịnh Kỳ nắm chặt tay thím Vân rồi ngất đi.
" Bệnh nhân ngất rồi! Các cậu lái nhanh lên!" _ Bác sĩ đi theo vừa cấp cứu vừa giục tài xế
" Bác sĩ ơi! Làm ơn! Làm ơn cứu con bé!" _ Thím Vân bật khóc.
" Bác yên tâm! Đây là chuyện chúng tôi nên làm!"
…
" Có phải... anh đã làm sai không?" _ Mặc Đình ngồi xuống chiếc giường tân hôn cũ, nhìn vào tấm ảnh trên tay thì thầm.
Mặc Đình suy nghĩ đến những gì thím Vân nói với anh lúc nãy. Anh vội vàng đặt tấm ảnh lên giường rồi chạy đến phòng Tịnh Kỳ.
Anh mở cửa rồi vội vàng bước vào. Anh mở từng hộc tủ như đang tìm kiếm một cái gì đó.
Mặc Đình dừng lại khi nhìn thấy quyển sổ tay đang mở trên tủ đầu giường. Anh hồi hộp cầm quyển sổ lên xem.
ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ
Ngày...tháng...năm...
Chuyện xảy ra hôm nay, thật giống với ngày hôm đó.
Em thật sự đã rất hoảng sợ, em sợ em không thể chịu được những lời cay nghiệt của người khác mà nghĩ quẩn một lần nữa!
Bảo bối à! Là vì ba đang giận mẹ nên nói vậy thôi, chứ ba đương nhiên rất yêu con! Con đừng giận ba nhé!
ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bi-ep-hon-cua-de-thieu/834785/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.