Sáng hôm sau khi Bạch Lăng Diệp tỉnh dậy, đầu óc cô có hơi mơ màng, đêm qua cô nhớ là mình đã uống rượu cùng Hàn Trạch Dương sau đó còn kể cho anh nghe về một bí mật chôn giấu trong lòng, sau đó hai người cứ thế mà ôm nhau, không biết qua bao lâu Hàn Trạch Dương liền đưa cô về phòng, rồi cô cứ thế mà nằm ngủ đến sáng.
Phải nói, trước kia mỗi khi nhớ đến chuyện tai nạn xe năm đó là ban đêm Bạch Lăng Diệp đều sẽ nằm mơ thấy ác mộng, nhưng hôm qua lại không có chuyện gì xảy ra, đêm hôm qua cô ngủ rất ngon.
Có lẽ là do vòng ôm ấm áp của Hàn Trạch Dương, cũng có lẽ do những lời an ủi anh dành cho cô.
Bạch Lăng Diệp xuống giường, đứng dậy mới phát hiện đây vốn không phải căn phòng quen thuộc của mình, lúc này cô mới nhớ ra, cô đã chuyển sang sống cùng Hàn Trạch Dương, vì thế nên hôm nay chính là ngày đầu tiên bọn họ sống chung.
Bạch Lăng Diệp vội vã vào nhà vệ sinh, sau khi đánh răng rửa mặt xong, Bạch Lăng Diệp liền đi ra ngoài.
Lúc này Hàn Trạch Dương vừa từ trong bếp đi ra, trên người anh còn đang mặc tạp dề, trên tay anh là là hai bát cháo.
Thấy cô, Hàn Trạch Dương đặt hai bát cháo lên bàn ăn sau đó nhìn cô nói: "Em dậy rồi sao? Mau tới đây ăn sáng, rồi anh đưa em đi làm!" vừa nói anh vừa cởi tạp dề ra.
Bạch Lăng Diệp gật đầu ngồi xuống, cô nhìn đồ ăn trên bàn sau đó ngẩng đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bi-an/1646854/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.