Đêm nay đối với Bạch Lăng Diệp lại là một đêm khó ngủ, khi mà cô cứ nằm trằn trọc mãi, có thể là do lạ chỗ, cũng có thể là do bên cạnh phòng của cô là phòng của người đàn ông mà cô yêu.
Không đúng, trước đây không phải phòng của cô cũng ở ngay cạnh phòng của anh hay sao? Nói chính xác hơn thì lúc đó phòng cô và phòng anh cũng chỉ cách nhau một khoảng hai bức tường mà thôi, tại sao lúc đó cô lại không cảm thấy gì? Chắc có lẽ do lúc đó, họ không ở chung trong một mái nhà, còn bây giờ hai người sống cùng dưới một mái nhà sẽ có điểm khác biệt.
Bạch Lăng Diệp thở dài, cô lăn qua lộn lại mãi vẫn không thể ngủ được, cuối cùng cô ngồi dậy, muốn đi uống chút nước để bình tĩnh lại.
Bạch Lăng Diệp khẽ mở cửa phòng ngủ bước ra ngoài, cô đi tới phòng bếp, lấy cốc, đang định rót nước vào cốc thì lại nghe thấy tiếng bước chân khe khẽ ở sau lưng.
Bạch Lăng Diệp quay đầu lại liền thấy Hàn Trạch Dương, trên tay anh đang cầm một chai rượu vang, hình như anh đang định đi lấy ly.
Thấy cô, Hàn Trạch Dương kinh ngạc hỏi: "Em chưa ngủ sao?"
Bạch Lăng Diệp cười ngượng ngùng giơ chiếc cốc ở trong tay lên: "Em có hơi khát nên đi lấy chút nước!" Nói rồi cô nhìn về phía chai rượu trong tay Hàn Trạch Dương, "Muộn vậy rồi, anh còn định uống rượu sao?"
"Ừ, anh không ngủ được nên muốn uống một chút!" Hàn Trạch Dương lại nhìn tới cô, "Có muốn uống với anh không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bi-an/1646853/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.