Chương 92
Xe dừng lại tại một căn biệt thự cổ.
Cô gái người Pháp kia nói gì đó với người làm ở đó rồi quay lại bảo cô ở lại đây rồi lên xe đi luôn. Người làm ở lâu đài hướng dẫn cô về phòng ngủ.
Cô cất đồ xong không muốn ngồi lại trong phòng nên đi loanh quanh tham quan xung quanh một chút.
Cô nhận thấy đây vốn không. phải một căn biệt thự thông thường, phải gọi là lâu đài mới đúng. Nó thực sự rất rộng, và rất cổ kính. Trên các bức tường của tòa lâu đài đều treo hình một số người cô đoán đó là những người quý tộc vì qua cách ăn mặc, và hiểu biết của cô về nước Pháp thì chắc họ là quý tộc từ những thế kỷ trước.
Đi loanh quanh một lúc khi cô muốn trở về phòng mà mất phương hướng không nhận ra phòng mình ở đâu.
– Căn nhà này rộng quá, mình quên luôn phòng mình ở đâu rồi. Này cô gì ơi
Cô gái giúp việc nhìn cô tỏ ý không hiểu cô nói gì.
– À mình quên cô ta có lẽ không biết tiếng Hoa.
Cô thử dùng tiếng Anh để hỏi. Rất may có vẻ cô gái đó biết tiếng anh nên đã chỉ giúp cô về phòng.
Sau bữa tối cô về phòng ngủ nhưng không tài nào chợp mắt được. Tuy cô đang ở trong một căn phòng rất đẹp, giường rất rộng nhưng cô có một cảm giác lạnh lẽo đến rợn người. Cô ngồi dậy mở ti vi lên coi. Toàn là nói tiếng Pháp cô không hiểu nên cứ chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-be-nho-dung-nghi-thoat-khoi-anh/3315337/chuong-91.html