Private Story
- So ri vì sự chậm trễ này ~~ Tại dạo này thật sự không có ý tưởng mấy, hôm nay rảnh vừa viết xong đăng liền đó >w<
===
" Em định đi đâu? " Lâm Đình thấy Bạch Lan cựa người thì càng ôm chặt hơn, anh vẫn nhắm mắt như khi đang ngủ.
" Em muốn xuống giường. " Bạch Lan cọ cọ vào ngực anh.
" Em không xuống giường được đâu, mau ngủ một chút nữa đi. " Anh cười khẽ.
" Thả em ra đi, em không muốn ngủ nữa. Anhhhhh ~~ " Cô nũng nịu nói.
" Được, được thật không chịu nổi em mà. " Anh cười cười thả cô ra.
Cô vừa xoay người đã đau đến cau mày, vừa đứng lên bước một bước đã đau đến muốn khụy xuống may mắn anh đã đoán được nên đã kịp đỡ cô.
Anh búng lên trán cô, tươi cười nói:
" Anh đã nói rồi còn bướng bỉnh làm gì? "
" Còn chẳng phải tại anh à? " Cô tức quá hoá giận với anh.
" Tại anh, tại anh hết. Hôm nay anh ở nhà với em để chuộc lỗi có được không? "
" Anh không cần đi làm à? "
" Lâm Thị, một ngày thiếu anh cũng không thể phá sản được. " Anh lại cười.
Cô bỗng nhớ ra điều gì đó lo lắng hỏi anh:
" Hôm qua anh không về nhà, Lâm thiếu phu nhân sẽ.... " không sao chứ?
Cô chưa nói hết câu đã bị anh hôn lên môi chặn đứng lời nói.
" Mặc kệ cô ta, sau này không cho phép em gọi cô ta là Lâm thiếu phu nhân, tên gọi đó chỉ em mới xứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-ngo-cua-tong-tai-lanh-khoc/11087/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.