Đám người đều trợ mắt nhìn nàng hoàng hậu sợ tình huống bị áp đào lại lên tiếng nói: “Khánh vương phi người kề dao lên mặt Hồng Nhi lại nói không có ý rạch mạch nàng, người nghĩ chúng ta là kẻ ngốc tin người sao?”
“Hoàng hậu tin hay không thì tùy nhưng sự thật vốn là như vậy.” Dương Khánh Vân tự tin nói, nàng chỉ cần hoàng thượng tin là đủ.
“Hoàng thượng, thần thiếp cho rằng Khánh vương phi đang muốn chối tội mới nói mình không có ý đồ với Hồng Nhi, huống chi Vương công công đến cũng thấy nàng đang chuẩn bị động thủ, có đúng như vậy không Vương công công?” Hoàng hậu không khỏi liếc nhìn vị thái giám lão niên cầm phất trần bên kia. Vương công công lại từ tốn nói: “Phải, lúc não nó đến nơi vương phi đang có định ra tay
Hoàng hậu đắc ý nói: “Khánh vương phi, người còn gì muốn nói “Hoàng hậu nương nương liên tục nói nhi tức có ý đồ rạch mặt thập ngũ công chúa vậy thì nhì tức cũng xin nhận thôi.” Dương Khánh Vân thản nhiên nói.
Hoàng hậu có chút kinh ngạc, nàng ta vậy mà đã nhận rồi sao? Bà ta không khỏi chăm chăm nhìn nàng, “Người đã nhận tội?”
“Nhi tức nếu còn không nhận không biết hoàng hậu còn quy kết tội gì cho nhi tức đầu, lúc này đây nhân chứng của nhị tức chỉ có mình vương gia nhưng mà lời nói của vương gia chắc hẳn hoàng thượng và hoàng hậu cũng sẽ không tin, nhi tức nghe thập ngũ công chúa nói vì vương gia là phế nhân mà phê nhân không khác nào phế vật, hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-vuong-gia-tan-tat/1715067/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.