Hoàng hậu cũng không khởi âm thầm nhìn Tạ Đình, lại nói: “Đình Nhi, vương phi của người vô có muốn đánh người bồn cung không thể không phạt nàng làm gương.”
“Vô cỏ, hoàng hậu có hỏi qua bổn vương hay chưa, tại bồn vương cũng không điếc lẽ nào không nghe thấy bọn chúng nói cái gì, vương phi của bổn vương chỉ là đánh vài cái nhưng bồn vương giết vài ba người cũng không tính là gì.” Tạ Đình gắt gao nhìn hoàng hậu cười lạnh nói.
Tuy ngồi trên xe lăn nhưng cả người hắn lại toát ra toàn là hơi thở chết chóc không ai dám đến gần, cả đảm quỳ xung quanh đều run lẩy bẩy nhất là hai nam nhân đang quỳ trước mặt hoàng hậu.
“Tạ Đình, người nên nhớ mình đang ở trong hoàng cung còn dám giết người sao, còn để hoàng thương vào mắt hay không? Lẽ nào người không sợ hoàng thường trách phạt người.” Hoàng hậu âm thầm tức giận.
Ta Đình tỏ ra không quan tâm nói: “Bổn vương chỉ giết người đúng tội phụ hoàng còn phải khen bồn vương đấy.”
“Ngươi…”
“Hoàng hậu, bồn vương khuyên người nên biết điểm dừng, nếu người còn muốn làm tới vậy thì chúng ta cùng đi gặp phụ hoàng.”
Hai người cùng sát sao nhìn nhau, đến cuối cùng hoàng hậu tức giận đi vào chính điện, đáng lẽ bà ta đã có thể trừng phạt Dương Khánh Vân rồi, Ta Đình vậy mà lại lên tiếng, hắn trước nay không phải luôn im lặng không nói gì sao, hôm nay lại vì Dương Khánh Vận mở miệng, bà ta tức càng thêm tức.
Tuy hoàng hậu đã đi nhưng Khánh vương cùng
Khánh vương phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-vuong-gia-tan-tat/1715060/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.