Két!
Người được bổ nhiệm đến trông coi Trang Thiên Tích vừa rời bước…anh muốn đi tìm cốc nước, cả ngày vất vả vừa đói vừa khát. Nghe tiếng động nên quay trở vào…
Cô Tinh vội lánh mặt, cô chỉ muốn vào dò xét xem Trang Thiên Tích đã thật sự tắt thở hay chưa. Thấy Trang Thiên Tích ngừng thở và tim cũng đã ngừng đập, Cô Tinh nghe lòng nhẹ tựa lông vũ.
//Vừa nãy mình có nghe thấy tiếng động mà.
Người trông coi Trang Thiên Tích nhìn quanh một lượt căn phòng nhưng không thấy ai, anh lại đi ra…
Cô Tinh nhẹ nhàng bước ra và quay đầu nhìn Trang Thiên Tích rồi lặng lẽ rời khỏi phòng. Lòng thầm buồn “Cô Tinh thật sự xin lỗi cậu chủ nhỏ!”
Biết rằng mình đã làm sai, nhưng không có sự chọn lựa khác. Đây là điều duy nhất mà cô có thể làm vì con trai của mình.
Nhớ đến nét ngây thơ của Trang Thiên Tích, đôi má bánh bảo mũm mĩm và nụ cười rạng rỡ như ánh bình minh. Càng nhớ đến càng khiến Cô Tinh đau tê tái lòng.
……………
Máy bay vừa hạ cánh, Thẩm Cảnh Liên liền ra lệnh thuộc hạ đưa Trang Thiên Tích về Thẩm gia.
‘Thẩm Cảnh Liên, cậu có ý gì đây? Tích nhi không phải người của họ Thẩm, cậu đưa thằng bé về Thẩm gia của cậu làm gì?’
“Đảo chủ à…Tích nhi là con trai của tôi!”
‘Cậu…’
Lục Dận Diễn thở dài rồi quay mặt bước đi, ông biết nói gì đây…dù gì thì Trang Thiên Tích cũng là con trai của Thẩm Cảnh Liên.
‘Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-tham-tong-tai/3360069/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.