*Thầy!
Baron bỏ ống thuốc trên tay xuống và rời khỏi vị trí…miệng ôn tồn lên tiếng “tìm ta có việc gì?”
*Thầy đã tìm ra được cách để bào chế thuốc giải độc chưa ạ?
Baron lạnh mặt “nếu không phải do con thì ta cũng không phải mệt mỏi như thế này”.
*Sao thầy lại nói như thế?
'Trước mặt ta, còn làm ơn đừng vẽ hươu vẽ vượn nữa.
Cô Tinh cúi mặt!
‘Con về đi, ta bận rồi’
*Thầy, có thật là Trang Thiên Tích không thể cứu được nữa không?
'Sự thật là thế!
Cô Tinh bùi ngùi cúi mặt, thoáng nghe lòng nặng trĩu.
‘Thôi được rồi, ta không muốn mất thời gian vào tên nhóc con kia nữa. Thật chẳng ra làm sao, bỏ thời gian lên cái xác chết kia…chi bằng ta tìm tòi nghiên cứu những thứ khác hữu ích hơn!’
Baron xua tay
Thấy Baron có vẻ như nói thật lòng, Cô Tinh yên tâm rời đi…
Lần này nghe tin Trang Thiên Tích không thể cứu được nữa, Cô Tinh nửa tin nửa ngờ nên muốn đến gặp Baron để xác minh. Cô cũng biết loại cần độc mà cô bào chế, rất độc hại…với liều lượng mà cô dùng lên người Trang Thiên Tích, chắc chắn sẽ không thể cứu được. Điều mà cô lo lắng, chính là thầy của cô sẽ có cách cứu được Trang Thiên Tích. Nhưng hôm nay nhìn biểu hiện của thầy thì cô hoàn toàn tin tưởng.
Cô Tinh nhẹ lòng rời khỏi căn phòng nghiên cứu của Baron…
…………………
Tại bệnh viện!
Trang Điềm Điềm khóc lóc thảm thiết, cô đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-tham-tong-tai/3359131/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.