Chương trước
Chương sau
Hạ An Nhiên không thích kiểu gặp gỡ với bầu không khí ngột ngạt này.
Sau khi để lại những lời này, cô ấy quay đầu rời khỏi phòng họp.
Còn Trác Châu nhìn Hạ An Nhiên rời đi, cũng bước nhanh ra ngoài.
Mặt khác, hai người mới đến, sau khi nhìn Cát Trì và Hạ Vũ Huyên, cũng đã rời đi ngay ngắn.
Đơn giản là khinh thường!
Trong phòng họp chỉ còn lại Cát Trì và Hạ Vũ Huyền. Cát Trì vốn dĩ ban đầu muốn dạy cho những người mới đến một bài học, nhưng hắn ta không nghĩ những người mới đến này lại có tính khí như vậy!
Hạ Vũ Huyên càng tức giận trừng mắt "Hạ An Nhiên chết tiệt kia, chẳng phải loại tốt lành gì, tại sao Viện nghiên cứu lại tuyến một con nhỏ hèn hạ như vậy."
Cát Trì có thể thấy Hạ Vũ Huyên tức giận, hùa theo đối phương "Mọi người là do tập đoàn thông báo tuyển dụng, cũng được phân công bởi họ..... Nếu tôi là người tuyến dụng, thì nhất định sẽ chọn người như cô Hạ, sao có thể thuê những người như vậy chứ” Hạ Vũ Huyên nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi đặc biệt không thích người phụ nữ Hạ An Nhiên." Hôm qua, nghe học tỷ Lộ Tây nói rằng Hạ An Nhiên đã đắc tội với Lê tiểu thư.
Cô ta đã sẵn sàng để xử lí con chó cái này.
Chỉ không ngờ rằng... Hạ An Nhiên thực sự đã làm nhục cô tả hết lần này đến lần khác!
Hạ Vũ Huyên đặc biệt khó chịu, "Tôi muốn loại trừ con chó cái đó, có cách nào không?" Cát Trì nặn ra một nụ cười, "Cách tất nhiên là có, chỉ cần Lăng thiếu gia nổi một lời, tự nhiên sẽ dễ dàng."
Hạ Vũ Huyên thật lòng cũng muốn phàn nàn với Lăng thiếu gia.
Chỉ là cô ấy không biết Lăng Thiếu gia có ý gì, sau khi sắp xếp cố ở đây, lại không đến tìm cô ta.
Có thể người đàn ông này muốn lạt mềm buột chặt.
Nhưng Hạ Vũ Huyên lại không muốn người khác biết, Lăng thiếu gia gần đây không đến tìm cỗ.
Hạ Vũ Huyên ngạo nghễ liếc nhìn Cát Trì, "Tôi không muốn làm phiền Lăng thiếu gia chuyện nhỏ này...
Không còn cách nào khác sao?"
Cát Trì khẽ cau mày, "Nhân viên của Viện nghiên cứu, trừ khi có lỗi lớn, nói chung không thể vô cớ bị đuổi việc"
Hạ Vũ Huyên trực tiếp nhìn chằm chằm vào Cát Trì, "Nhưng, nếu tôi muốn sa thải cô ấy thì sao?"
Cát Trì có thể thấy rằng Hạ Vũ Huyên quyết tìm cách loại bỏ Hạ An Nhiễn.
Dù sao, một người phụ nữ xinh đẹp như Hạ An Nhiên ở trong viện nghiên cứu, quả là một quả b nổ chậm đối với Hạ Vũ Huyên.
Nếu vô tình Lăng thiếu gia nhìn thấy, Lăng thiếu gia chắc chắn sẽ bị sắc đẹp làm cho mê hoặc, khổng chừng sẽ yêu Hạ An Nhiên! ТrцуeлАРР.cоm tr*ang web cập nhật nhanh nhất
Hạ Vũ Huyên có thể không lo lắng điều này sao?
Và nếu hắn giúp Hạ Vũ Huyên giải quyết rắc rối này, đội phương đương nhiên sẽ nhớ đến lòng tốt của hắn, và chỉ cần cô ta có thể nói vài lời với Lăng Thiếu gia thì tại sao lại lo lắng rằng hắn sẽ không có cơ hội tốt trong tương lai?
Nghĩ đến đây, Cát Trì mỉm cười, "Cô Hạ, cô đừng lo lắng, tôi tự nhiên sẽ tìm cách đối phó với người khiến cô không vui."
Hạ Vũ Huyên rất hài lòng khi nghe điều này.
Người như Cát Trì có thể làm được mọi việc!
Hạ An Nhiên đi ra khỏi phòng họp, chuẩn bị trở lại phòng nghiên cứu tiếp tục thí nghiệm.
Tuy nhiên, Trác Châu đã đuổi theo cô ấy
Trác Châu chạy tới chỗ Hạ An Nhiên, tràn đầy ngưỡng mộ nói: "Tôi vốn tưởng rằng, tôi đã ăn nói không đủ lịch sự, nhưng không ngờ cô lại càng kiêu ngạo, nói đám người Cắt Trì là lũ chuột nhắt! Phụ nữ bây giờ đúng là rất dũng cảm"
Sau khi nghe Trác Châu khen rất nhiều, Hạ An Nhiên nhẹ giọng nói: "Tôi còn có thí nghiệm phải làm."
Nói xong liền quay đầu gọn gàng rời đi.
Trác Châu nhìn bóng lưng "lạnh lùng" của Hạ An Nhiên rời đi, ảnh mắt sáng ngời, tự làm bẩm một mình: "Rất vừa miệng với thiếu gia ta!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.