Hạ An Nhiên ngồi xếp bằng trước máy tính, phân loại đủ các thông tin.
Không biết đã qua bao lâu, Hạ An Nhiên hoàn thành công việc trong tay, ngoạo có vài cái rồi nhìn ra ngoài cửa sổ.
Màn đêm tối như mực, như muốn nuốt chửng con người.
Hạ An Nhiên lẩm bẩm, "Trời tối thật."
Giống như một kẻ mất trí bị bệnh, cả trái tim đều đen kit.
Ngẫu nhiên liếc nhìn thời gian hiển thị ở phía dưới màn hình máy tính, khẽ cau mày, "Đã chín giờ rưỡi, tên điên kia lại tăng ca nữa rồi"
Ăn xong bữa tối, Lăng Mặc bước vào phòng làm việc, vô cùng bận rộn
Hạ An Nhiên: “Thật là một kẻ tham công tiếc việc, anh ta nên làm việc trăm năm không ngơi nghỉ, như vậy mới xứng với lòng phấn đấu.”
Lăng Mặc là một người nghiện công việc, nhưng cô ấy thì không như vậy.
Cô đứng dậy và vận động cơ thể vài lần, vừa ngâm nga một giai điệu nhỏ, vừa đi lấy đồ ngủ, chuẩn bị đi tăm.
Nhưng đang chuẩn bị vào phòng tắm thì chuông điện thoại vang lên.
Hạ An Nhiên bấm vào xem video, đập vào mắt là vẻ mặt hưng phần của Bùi KÌ, "Để tôi nói cho cô nghe, ngày mai sẽ có buổi chiếu phim hoạt hình, chúng ta cùng nhau đi xem nhé!"
HạAn Nhiên ôm trán, "Cô đã quên mục đích đến thành phố Lô Hải rồi sao? Cô còn việc phải làm. Đừng có chơi bời lêu lổng. Cô cần phải kiếm tiền dựa vào chính thực lực của cô, không cần dựa dẫm vào gia thế của Bùi gia Bùi Kì trông buồn bã, và đáng thương nói: "Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-lang-thieu/815643/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.